Chương 20: Sao lại ngủ không được

Dư Cận Vãn sửng sốt hồi lâu, mặt đỏ tới tận mang tai như bị bỏng.

"Tôi...... Không phải......" Anh bối rối chẳng biết làm sao, cố vùng ra khỏi tay Hạ Tòng Sơn để đi.

Hạ Tòng Sơn sợ anh lại chạy mất nên ôm chặt người, Dư Cận Vãn giật nảy mình, đưa tay tát Hạ Tòng Sơn một cái.

Lâm Miểu lo lắng nhìn thầy mình rồi lại nhìn sếp mình

--- Hoắc Dữ Xuyên, làm sao bây giờ, tớ phải giúp ai đây?

Còn nữa, hình như sắp trễ học rồi!

Hạ Tòng Sơn không hề tức giận mà trái lại càng vui hơn, "Đúng rồi! Chính là bàn tay này đây!"

Lâm Miểu: "......"

Sao sếp Hạ cứ như bị điên thế?

Còn Dư Cận Vãn giống hệt chú nai bị dọa sợ, thấy có người đi ngang qua thì càng hoảng hơn, giãy giụa nói: "Buông ra, tôi...... tôi gọi bảo vệ bây giờ."

Lâm Miểu vội vàng cùng Tiểu Trịnh kéo Hạ Tòng Sơn ra, "Xin lỗi thầy, sếp em say quá."

Hạ Tòng Sơn cãi: "Tôi không say, không nhận lầm đâu!"

Sau đó bị Tiểu Trịnh dứt khoát kéo đi.

Lâm Miểu thay mặt Hạ Tòng Sơn xin lỗi rồi vội vàng chạy vào lớp.

Giờ giải lao, cậu nhắn tin mách Hoắc Dữ Xuyên, "Sếp Hạ uống say ức hiếp thầy Dư!"

Hoắc Dữ Xuyên nhắn lại một dấu hỏi.

Lâm Miểu: "Anh ấy hôn thầy Dư!"

Hoắc Dữ Xuyên: "Vậy xúi thầy cậu đánh chết anh ta đi."

"Đánh rồi," Lâm Miểu nói, "Mặt sếp Hạ sưng vù luôn."

Hoắc Dữ Xuyên mặc kệ Hạ Tòng Sơn sống chết ra sao, "Đánh hay lắm."

Lâm Miểu im lặng một lát rồi lại hỏi: "Anh ấy thích thầy Dư à?"

Hoắc Dữ Xuyên: "Không biết."

Lâm Miểu nhớ đến câu hỏi lúc trưa Hoắc Dữ Xuyên chưa trả lời, nhịn không được hỏi lại lần nữa: "Cậu thích ai thế?"

Hồi lâu sau Hoắc Dữ Xuyên mới trả lời: "Đừng hóng hớt nữa."

Nói chút xíu cũng không được sao, Lâm Miểu mắng thầm, nhỏ mọn.

Mấy ngày sau Hoắc Dữ Xuyên nhỏ mọn phải đi công tác mấy ngày, trước khi đi hắn bảo Lâm Miểu cần gì cứ nói với dì Trần.

Lâm Miểu nghĩ ngợi: "Vậy tớ sẽ về ký túc xá. Cậu đi vắng, ban đêm dì Trần cũng không ở đây, chỉ có mình tớ thôi."

Hoắc Dữ Xuyên không phản đối mà chỉ nói: "Có việc gì cứ gọi cho tớ nhé." Hắn dẫn theo Tiểu Trịnh đến thành phố C công tác, còn Lâm Miểu về trường, đúng lúc hôm sau Chu Trác có trận đấu bóng rổ. Lâm Miểu đi cổ vũ hắn, sau khi Chu Trác giành được cúp, cậu kích động về ký túc xá gọi video cho Hoắc Dữ Xuyên.

"Hoắc Dữ Xuyên, cậu nhìn nè!" Lâm Miểu hớn hở nói, "Đây là cúp Chu Trác giành được đó!"

Hoắc Dữ Xuyên gật đầu khen ngợi: "Giỏi thật."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!