Những ngôi sao rải rác trên bầu trời nhấp nháy, Quý Thiên bị Chu Đỉnh Nguyên ấn xuống giường để mặc Chu Đỉnh Nguyên tự mình làm mọi thứ. Y nhìn vào màn chống muỗi một lúc lâu mới nhận ra, không phải bầu trời đang lay động mà là chiếc giường sắt của họ bị rung theo từng chuyển động của Chu Đỉnh Nguyên.
Màn chống muỗi là kiểu lưới rỗng, hiệu quả của nhang muỗi chẳng đáng là bao, Quý Thiên cảm thấy cổ chân mình ngứa ngáy, y rất muốn giơ tay gãi.
Chu Đỉnh Nguyên suýt nữa không giữ được thăng bằng, hắn nhận ra Quý Thiên đang động đậy liền dùng hai tay đè lên vai Quý Thiên, "Em đừng nhúc nhích."
Quý Thiên thật sự rất bối rối, "Hình như em bị muỗi cắn rồi."
Chu Đỉnh Nguyên đang ở trong tình trạng hưng phấn, "Em sao nhiều chuyện thế? Lúc thì muốn cái này, lúc thì muốn cái kia, lên giường mà không yên ổn nổi à?"
Quý Thiên rất muốn phản bác, nhưng dù sao thì là Alpha mà bị bạn trai gọi là nhõng nhẽo cũng hơi xấu hổ. Ai ngờ Chu Đỉnh Nguyên lại lăn người sang một bên, nằm thành hình chữ "Đại" rồi nói, "Em động đi, đỡ phải em rảnh rỗi tìm việc để làm nữa."
Đây là lần đầu tiên Quý Thiên cảm thấy bực bội, y quyết định phải dạy cho Chu Đỉnh Nguyên một bài học. Quý Thiên vừa ngồi xuống bên cạnh Chu Đỉnh Nguyên thì cảm giác cổ chân mình bị siết chặt, một bàn tay thô ráp của Chu Đỉnh Nguyên vuốt ve lên chỗ bị muỗi đốt.
"Thật sự bị muỗi cắn rồi này."
Quý Thiên không phải là người nhõng nhẽo, đau còn có thể chịu được, nhưng ngứa thì làm sao chịu nổi? Ngứa khiến người ta phải gãi không ngừng đến mức vò đầu bứt tai.
Chu Đỉnh Nguyên nắm cổ chân Quý Thiên nhẹ nhàng xoa, tay hắn có một lớp chai mỏng, vừa vặn làm dịu đi cảm giác ngứa do muỗi cắn.
Quý Thiên rất thích cảm giác này, y thích sự vuốt ve của Chu Đỉnh Nguyên, nhưng sự thích thú đó không kéo dài lâu. Chu Đỉnh Nguyên đột ngột lên tiếng, "Còn ngứa không? Nếu còn ngứa, anh chỉ có thể bôi nước bọt lên đó thôi."
Không khí vốn đang ái muội và ngọt ngào lại bị câu nói của Chu Đỉnh Nguyên làm cho vỡ vụn. Quý Thiên vật Chu Đỉnh Nguyên một cái, lật người hắn ra.
"Anh đừng nói nữa."
"Ghét anh à?" Chu Đỉnh Nguyên chôn mặt vào gối, "Không nói thì không nói, sao lại không biết lòng tốt của anh thế."
Chiếc giường sắt có lẽ lâu không dùng, có chút gỉ sét, cứ kêu kẽo kẹt trong không gian yên tĩnh của đêm khuya.
Chỉ nằm yên thôi mà miệng Chu Đỉnh Nguyên vẫn không chịu im, hắn chống tay lên đầu, "Em nói xem, chúng ta gây ra nhiều tiếng động thế này thì có ai nghe thấy không?"
Quý Thiên đôi khi thật muốn bịt miệng Chu Đỉnh Nguyên lại.
"Chắc là không, dù sao mấy người sống quanh anh đều lớn tuổi, cho dù họ nghe thấy thì cũng nghe không rõ, hơn nữa giờ này họ chắc chắn đã ngủ rồi."
Chu Đỉnh Nguyên suy nghĩ thông suốt rồi, tự mình thuyết phục xong lại tiếp tục nằm xuống.
"Anh yên tĩnh chút, đừng nói nữa."
Chu Đỉnh Nguyên lẩm bẩm, "Nói một chút mà em cũng quản."
Quý Thiên có chút tức giận, tăng thêm chút sức lực, cả hai vừa mới vào được trạng thái tốt đẹp thì Chu Đỉnh Nguyên lại mở miệng: "Chắc giường này không sụp mất đấy chứ?"
"Chu Đỉnh Nguyên! Anh có thể tập trung chút không?"
Chu Đỉnh Nguyên cười khẩy, đắc ý nói: "Em sao mà hai mặt thế, còn nói anh nhiều lời, lúc nãy em cứ kéo dài mãi không phải là rất điềm tĩnh à?"
Nếu là trước đây, Quý Thiên hình dung khi gần gũi với bạn đời sẽ là một bầu không khí ám muội dịu dàng, y tuyệt đối không thể tưởng tượng được giờ đây khi ở cùng Chu Đỉnh Nguyên, lại còn phải cãi nhau.
"Em có bản lĩnh thì bịt miệng anh đi..."
Chưa dứt lời, Quý Thiên xoay đầu Chu Đỉnh Nguyên lại hôn hắn. Chu Đỉnh Nguyên ậm ừ một tiếng, tiếng hôn ướt át thay thế cho những lời ồn ào của hắn, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Chu Đỉnh Nguyên bị hôn đến mức không thở nổi, đầu óc quay cuồng, vô thức giơ tay muốn bắt lấy những ngôi sao trên trời, nhưng cánh tay hắn mềm nhũn, chỉ còn cách ôm lưng Quý Thiên.
Không biết đã qua bao lâu, Chu Đỉnh Nguyên mệt mỏi nằm trên giường, bên tai chỉ còn lại tiếng thì thầm của Quý Thiên: "Chúng ta xuống lầu ngủ đi."
Chu Đỉnh Nguyên ừ ừ mấy tiếng, không muốn động đậy, "Lười xuống."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!