Chương 4: Part 02

"Cô ấy không cho tôi biết, " Flannaghan giải thích. "Và tôi nghĩ nó sẽ không thích hợp để tôi có thể hỏi."

"Chỉ vì vậy mà cậu cho cô ấy vào nhà?"

"Cô ấy đến với một bức thứ ngắn của cha ngài."

Cuối cùng thì họ cũng đã đi tới được đoạn kết của sự việc rối rắm này. "Bức thư đâu?"

"Tôi để nó trong phòng khách… hay là ở phòng ăn nhỉ?"

"Đi tìm nó đi, có lẽ bức thư của ông ấy sẽ giải thích tại sao người phụ nữ có hai tên giết người đi cùng cô ấy."

"Họ là vệ sĩ của cô ấy, thưa ngài, " Flannaghan giữ thế phòng thủ. "Cha ngài gởi họ đến cùng cô ấy, và một công chúa sẽ không đi chung với những tên giết người."

Nét mặt Flannaghan gần như khôi hài trong sự kính sợ người phụ nữ. Công chúa chắc chắn thán phục người hầu dễ xúc cảm này.

Người quản gia chạy ào vào phòng khách để tìm bức thư. Colin thổi tắt nến trên bàn, mang theo giấy tờ và lên cầu thang.

Rốt cuộc thì chàng hiểu lý do tại sao công chúa Alesandra đến đây. Dĩ nhiên là cha chàng đứng sau toàn bộ kế hoạch này. Sự cố gắng mai mối của ông ấy trở thành sự sỉ nhục chàng, và Colin chẳng có tâm trí tham gia vào trò chơi của ông ấy.

Lên tới lưng chừng cầu thang, chàng phát hiện ra nàng. Thành cầu thang giúp chàng tránh sự hổ thẹn. Colin tin chắc chàng sẽ té ngửa ra sau nếu chàng không kịp thời nắm chặt rào chắn.

Flannaghan không hề phóng đại. Nàng trông như một nàng công chúa. Một công chúa xinh đẹp. Tóc nàng chảy tràn trên đôi vai và nó thật sự có màu của đêm đen. Nàng mặc đồ trắng, và, Chúa ơi, với cái nhìn đầu tiên, nàng xuất hiện như một ảo ảnh mà thánh thần gửi đến để kiểm tra quyết tâm của chàng.

Chàng đã thất bại. Bài kiểm tra coi như xong. Mặc dù nỗ lực hết sức, chàng vẫn cảm thấy mất hết sức mạnh kiểm soát thân hình chàng đang phản ứng với nàng.

Cha chàng đã hơn hẳn chàng lần này. Colin chắc sẽ nhớ khen ngợi ông cho lần lựa chọn cuối cùng

- sau khi chàng gửi nàng đồ đạc của nàng đã được đóng gói, dĩ nhiên là vậy.

Họ đứng nhìn chằm chằm vào nhau cả phút. Nàng chờ chàng mở miệng với nàng. Chàng chờ nàng giải thích sự hiện diện của nàng với chàng.

Alesandra là người đầu tiên nhượng bộ. Nàng bước lùi lên cho đến khi đứng sát bậc thang trên cùng, cúi đầu, và nói, "Chào buổi tối, Colin. Rất vui được gặp lại chàng."

Giọng của nàng cực kỳ lôi cuốn. Colin cố gắng tập trung vào những gì nàng vừa nói. Thật là một sự cố gắng lố bịch.

"Gặp lại?" Lạy Chúa, chàng hỏi cộc lốc.

"Vâng, chúng ta đã gặp nhau khi ta còn là một cô bé. Chàng đã gọi ta là Đứa bé ngỗ nghịch."

Nhận xét đó buộc chàng nở một nụ cười miễn cưỡng. Chàng không có ký ức nào về cuộc gặp đó. "Và lúc đó nàng là một đứa bé ngỗ nghịch?"

"Oh, vâng," nàng trả lời không chút đắn đo. "Ta đã đối xử thô bạo với chàng

- thực tế là vài lần ta cho chàng vài cú đá

- nhưng chuyện đó đã lâu lắm rồi. Ta đã trưởng thành so với lúc đó và ta tin là biệt danh đó bây giờ không còn thích hợp nữa. Ta không còn đá bất kỳ ai trong suốt những năm qua."

Colin tựa người vào thành cầu thang để giảm bớt trọng lượng cơ thể khỏi cái chân đang đau nhức. "Chúng ta gặp nhau ở đâu?"

"Tại nhà của cha chàng ở nông thôn. Cha mẹ ta và ta tới đó cùng lúc chàng từ Oxford về nhà. Anh trai chàng vừa tốt nghiệp."

Colin vẫn không nhớ ra nàng. Chàng chẳng ngạc nhiên. Cha mẹ chàng luôn có những vị khách cực kỳ thú vị và chàng thì chẳng hề chú ý đến họ. Nhất là với người như cha chàng, tốt bụng và nhân hậu, luôn giúp đỡ bất kỳ ai cầu xin sự giúp đỡ của ông.

Bàn tay nàng khoanh lại kín đáo và có vẻ nàng rất thư thái. Colin chưa biết những ngón tay nàng trắng đến thế nào nhưng chàng biết rõ một điều thực sự nàng đang kẹp chúng lại với nhau trong nỗi sợ hay bồn chồn. Nàng không hoàn toàn thanh thản như nàng đã làm để chàng tin. Sự yếu đuối dễ bị tổn thương của nàng đột ngột lộ rõ và chàng thấy mình phải tìm cách xoa dịu nàng.

"Cha mẹ nàng hiện ở đâu?"

"Cha ta qua đời khi ta mười một tuổi. Mẹ ta cũng đi theo ông ấy vào mùa hè kế tiếp. Thưa ngài, ta có thể giúp ngài nhặt những tờ giấy đó không?" Nàng đột ngột chuyển đề tài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!