Vai nàng sụp xuống. Người đàn ông này láu cá cực kỳ. "Ồ, được rồi," nàng lầm bầm. "Em đã nói chuyện với bác sĩ Winters về chân của chàng để có được sự gợi ý của ông ấy. Dĩ nhiên là em và ông ấy nói chuyện bí mật."
Colin nhướng một bên chân mày. "Gợi ý cho cái gì?"
"Cho những cách làm chàng cảm thấy tốt hơn. Em lập một danh sách các ý tưởng của ông ấy. Chàng có muốn em đem đến đây cho chàng không?"
"Để sau. Vậy thì, bây giờ, em có gì khác muốn nói với ta không?"
Câu hỏi kiểu này bao gồm quá nhiều vấn đề. Colin quyết định chàng sẽ nhớ hỏi nàng câu hỏi này mỗi tuần một lần trong tương lai để chàng có thể tìm hiểu những gì nàng đã làm.
Nàng không định buột miệng thú nhận điều gì khác nữa cho đến khi nàng biết chàng đang định câu cái gì. "Chàng có thể vui lòng nói cụ thể hơn không?"
Câu hỏi lại của nàng cho chàng biết nàng vẫn còn nhiều bí mật mà chàng không biết. "Không," chàng trả lời. "Nàng biết ta đang hỏi gì. Nói ta nghe."
Nàng luồn tay vào tóc và đi đến cạnh bàn của chàng. "Dreyson nói cho chàng biết rồi phải không?"
Chàng lắc đầu. "Vậy thì làm sao chàng biết?"
"Ta sẽ giải thích làm sao ta biết sau khi nàng nói cho ta nghe," chàng hứa.
"Chàng đã biết rồi," nàng phản bác. "Chàng chỉ muốn làm em thấy có lỗi, đúng không? Thôi, cái đó không được. Em không hủy đơn đặt hàng tàu hơi nước và quá trễ để chàng can thiệp vào rồi. Hơn nữa, chàng bảo em có thể làm bất cứ điều gì em muốn với gia sản thừa kế của em. Em đặt làm con tàu cho em. Đúng, em làm vậy đấy. Em luôn muốn có một cái. Tuy nhiên, nếu thỉnh thoảng chàng và Nathan muốn sử dụng tàu của em thì em sẽ rất hân hạnh chia sẻ nó với chàng."
"Ta đã bảo Dreyson hủy đơn đặt hàng," chàng nhắc nàng.
"Em đã nói với ông ấy Albert quyết định chú ấy muốn mua nó."
"Còn cái quái gì nữa mà em giấu ta?"
"Chàng không biết ư?"
"Alesandra…"
"Chàng đang chọc giận em đấy, Colin. Chàng vẫn không hiểu chàng làm tổn thương em nhiều đến mức nào. Chàng có thể hình dung em cảm thấy thế nào khi nghe Nathan nói cả chàng và anh ấy sẽ sử dụng gia sản của Sara để xây dựng hãng tàu không? Chàng đã quay lưng lại với gia sản của em."
Colin kéo nàng ngồi lên đùi chàng. Nàng lập tức vòng tay quanh cổ chàng và mỉm cười với chàng.
Chàng cau mày nhìn nàng. "Số tiền đó là do Đức vua để dành cho cả Nathan và Sara," chàng giải thích.
"Cha em để dành tiền của ông cho em và chồng em."
Nàng để chàng ở đó và chàng tự suy ngẫm. Nàng cũng biết vậy. "Cha chàng thắc mắc tại sao ông vẫn phải chịu trách nhiệm với quỹ tài chính của em, Colin. Rất là khó xử đó. Chàng nên tiếp quản nhiệm vụ. Em sẽ giúp chàng."
Chàng mỉm cười dịu dàng. "Nếu ta giúp em quản lý chúng thì sao?"
"Điều đó thật tuyệt vời," nàng dựa vào người chàng. "Em yêu chàng, Colin."
"Ta cũng yêu em. Bé yêu, em không có điều gì khác muốn nói với ta sao?"
Nàng không trả lời chàng. Colin đưa tay vào túi lấy mảnh giấy danh sách của nàng ra. Nàng rúc sát vào chàng.
Chàng mở tờ giấy. "Ta muốn em cởi mở nói chuyện với ta về mọi điều, bắt đầu từ giờ trở đi."
Nàng bắt đầu cựa quậy buông chàng ra nhưng chàng siết chặt vòng tay quanh nàng. "Ta đã làm cho em không thể nói chuyện về cái chân của ta ư?"
"Vâng."
"Ta xin lỗi vì điều đó, bé yêu. Giờ ở yên đây trong khi ta trả lời các câu hỏi của em, được không?"
"Em không có câu hỏi nào cả."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!