Chàng để ý đến xấp giấy trên bàn và thình lình nhận ra chàng phải làm gì. Chàng nhanh chóng lật tìm tờ giấy có tên chàng. Nàng không chú ý đến chàng. Chàng gấp mảnh giấy làm đôi và nhét vào túi. Rồi chàng ra lệnh cho nàng ngồi xuống lần nữa. Giọng chàng cứng rắn, không cho phép phản đối.
Một lúc sau nàng mới tuân theo. Nàng đưa mu bàn tay lên lau những giọt nước trên mặt và đi đến bên giường. Nàng ngồi xuống, đan tay đặt trong lòng và cúi đầu.
"Sao tự dưng em không yêu ta nữa?"
Sự lo lắng hiện hữu trong giọng chàng. Nàng ngạc nhiên và nhìn lên chàng. "Không, dĩ nhiên em không ngừng yêu chàng."
Chàng gật đầu, vừa hài lòng vừa nhẹ nhõm khi nghe nàng trả lời. Chàng đứng thẳng dậy và đến trước mặt nàng.
"Không có người nào là chú Albert đúng không?"
Nàng bối rối. "Chú Albert thì liên quan gì đến việc em muốn về nhà?"
"Chết tiệt, đây là nhà em," Colin gầm lên.
Nàng lại cúi đầu xuống. Chàng lập tức hối tiếc vì nổi giận và cố bình tĩnh. "Khoan thứ cho ta, Alesandra, và trả lời câu hỏi của ta."
Nàng cân nhắc có nên nói thật cho chàng biết hay không. Một lúc sau, nàng mở miệng. "Không, không có ai là chú Albert cả."
"Ta không nghĩ vậy."
"Sao chàng không nghĩ vậy?"
"Không có bức thư nào của người đó gửi đến đây cả dù ta có nghe em nói với Caine là em nhận được một lá thư. Em tạo ra ông ấy và ta biết lý do tại sao."
"Em thật sự không muốn nói về chuyện này. Tối nay em thấy rất mệt. Cũng khá trễ rồi, hình như đã gần 10 giờ."
Chàng không định buông tha nàng. "Hôm nay em đã chợp mắt tới 4 tiếng đồng hồ," chàng nhắc.
"Em ngủ bù thôi," nàng cố cãi.
"Dreyson sẽ không nhận lệnh đặt mua cổ phiếu từ một phụ nữ, phải không nhỉ? Vì vậy em hư cấu ra Albert, một người sống ẩn dật và vô tình có cái tên giống những chữ cái đầu tiên trong tên em."
Nàng không tranh cãi nữa. "Vâng."
Chàng lại gật đầu. Chàng siết chặt tay sau lưng và nhíu mày nhìn xuống nàng. "Em giấu trí thông minh của em hả Alesandra? Rõ ràng là em có sở trường về thị trường tài chính nhưng thay vì khoe sự khôn ngoan của em trong việc đầu tư thì em lại hư cấu ra người đàn ông khác để lấy lòng tín nhiệm."
Nàng nhìn lên chàng và nàng cũng nhíu mày. "Đàn ông sẽ lắng nghe đàn ông khác," nàng khẳng định. "Phụ nữ cùng mối quan tâm như thế sẽ không được chấp nhận. Nó không được coi là quý phái. Và đó không phải là sở trường đâu, Colin. Em đọc tạp chí và lắng nghe các gợi ý của Dreyson. Không cần có một đầu óc xuất chúng để đi theo những lời khuyên của ông ấy."
"Em sẽ đồng ý rằng ít nhất em cũng khá thông minh và có thể lập luận từ ngần ấy thứ chứ?"
Nàng tự hỏi không biết cuộc thảo luận này sẽ đi đến đâu, chồng nàng thật sự không thoải mái và nàng không thể hình dung ra là tại sao.
"Vâng," nàng trả lời. "Em sẽ đồng ý là em khá thông minh."
"Vậy thì tại sao em lại không nhìn thấy được tất cả các việc hiển nhiên đó và nhận ra rằng ta yêu em?"
Nàng mở to mắt và ngả người ra sau. Môi nàng mấp máy nói gì đó với chàng nhưng nàng không thể nhớ nàng nói gì.
"Ta yêu em, Alesandra."
Thật khó khăn khi nói cho nàng nghe những lời tận đáy lòng chàng nhưng ngay khi nó được thốt ra thì chàng vô cùng thoải mái. Chàng mỉm cười với cô vợ nhỏ bé đang ngây người nhìn chàng và nói thêm lần nữa.
Nàng đứng dậy, chân sát cạnh giường. "Chàng không yêu em."
"Ta chắc ta yêu em. Nếu em lập luận một chút…"
"Em đã lập luận và đi đến kết luận ngược lại."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!