Chương 26: Part 02

Nàng chẳng đợi chàng trả lời và vội vàng tiếp tục. "Chàng cố tình đặt mình vào tình thế nguy hiểm. Em sẽ chẳng bao giờ làm điều như vậy. Bây giờ chúng ta đã kết hôn, em không chỉ nghĩ về sự an toàn của riêng em nữa, em nghĩ cả cho chàng. Nếu có chuyện xảy ra cho chàng, em sẽ bị suy sụp. Tuy nhiên, nếu có chuyện xảy đến với em thì em tin chàng chỉ cảm thấy một chút phiền toái thôi. Đám tang của em sẽ buộc chàng đặt công việc sang một bên trong vài giờ.

Thứ lỗi cho em, thưa ngài, trước khi em nói thêm điều gì đó mà em sẽ hối tiếc."

Nàng rời khỏi bàn mà không cần chàng đồng ý. Nàng lờ đi lời ra lệnh ngồi xuống trở lại của chàng và chạy lên phòng ngủ. Nàng muốn giảm sự tức tối bằng cách đóng sầm cửa thật mạnh. Tuy nhiên, nàng không chịu thua sự thôi thúc đó được vì nó thật không tôn quý với một vị công chúa như nàng.

May mắn thay Colin không theo sau nàng. Alesandra cần ở một mình vì nàng cần làm chủ các cảm xúc đang nổi loạn của nàng. Nàng hơi choáng váng vì nàng tức giận vì Colin quá nhanh chóng. Nàng tự nhủ nàng không phải là người quản lý của Colin. Nếu chàng muốn làm việc với Richards, nàng không thể và cũng sẽ không cố gắng bảo chàng từ bỏ việc đó. Nhưng chàng cũng không nên nhận lấy rủi ro như thế chứ.

Nếu chàng có chút nào quan tâm đến nàng thì chàng sẽ không cố tình làm nàng bị tổn thương theo cách này.

Alesandra đi qua đi lại trước lò sưởi khoảng 10 phút để trút cơn giận, lẩm bẩm mãi trong suốt thời gian đó.

"Mẹ Bề trên sẽ không bao giờ đặt bản thân vào tình thế nguy hiểm. Bà biết ta cần bà thế nào và bà sẽ không khi nào chấp nhận sự mạo hiểm. Chết tiệt, bà ấy yêu ta."

Mặc dù không phải tín đồ công giáo, Alesandra vẫn làm dấu thánh sau khi thì thầm buông ra lời báng bổ.

"Ta nghi ngờ Richards sẽ yêu cầu một bà xơ làm việc cho ông ấy, Alesandra."

Colin bình luận từ ngưỡng cửa. Nàng bị chi phối đến mức không nghe thấy tiếng cửa mở ra. Nàng quay người và thấy chồng nàng đang tựa lưng vào khung cửa. Đôi cánh tay chàng khoanh lại trước ngực. Chàng đang mỉm cười và sự dịu dàng trong mắt chàng đang phản chiếu trong mắt nàng. "Sự thích thú của chàng làm em phật ý."

"Thái độ của em làm ta không hài lòng," chàng nghiêm giọng. "Tại sao em không nói với ta em không thích tất cả các vụ làm ăn với Richards?"

"Em không biết em phải nói."

Chàng nhướng mày trước sự thừa nhận kỳ quặc. "Em có muốn ta nghỉ làm không?"

Nàng định gật đầu nhưng đổi ý và thay vào đó là lắc đầu. "Em muốn chàng muốn nghỉ việc. Chúng khác nhau đó Colin. Cầu xin Chúa, một ngày nào đó chàng có thể hiểu."

"Giúp ta hiểu bây giờ đi."

Nàng quay lại đối mặt với lò sưởi trước khi nói tiếp. "Em sẽ không bao giờ cố tình nhận lấy sự nguy hiểm khi em sống trong tu viện

- ít nhất là không phải sau những bài học em nhận lấy. Có một đám cháy và em bị kẹt trong đó. Em chỉ vừa kịp ra ngoài khi trần nhà sụp xuống. Mẹ Bề trên cuống lên vì lo lắng. Bà thực sự đã khóc. Bà rất lấy làm mừng vì em bình yên và rất giận dữ với em vì em tôi đã lấy một ngọn nến ra khỏi chân đế để đọc thư của Victoria thay vì cầu nguyện như lẽ ra em phải làm… và em cảm thấy thật tồi tệ vì đã gây ra cho bà quá nhiều lo âu. Đám cháy là một tai nạn, nhưng em tự hứa là sẽ không hành động ngu ngốc như thế lần nữa."

"Làm thế nào em hành động ngốc nghếch nếu đó là một tai nạn?"

"Em cứ quay vào trong để cứu lấy những bức tranh và những pho tượng nhỏ mà các xơ cất trong kho."

"Thật ngu ngốc."

"Vâng."

"Mẹ Bề trên yêu em như con gái, đúng không?"

Alesandra gật đầu.

"Và em yêu bà ấy?"

"Vâng."

Một hồi lâu đi qua trong im lặng. "Tình yêu đi cùng trách nhiệm," nàng thầm thì. "Em không nhận ra điều ấy cho đến khi em thấy Mẹ bề trên lo lắng vì em thế nào."

"Em có yêu ta không, Alesandra?"

Chàng đột ngột đi thẳng vào vấn đề. Nàng quay phắt người lại cùng lúc chàng đứng thẳng và đi đến chỗ nàng. Lập tức nàng lùi lại.

"Em không muốn yêu chàng."

Sự hoảng sợ trong giọng nàng không thể ngăn chàng lại. "Em có yêu ta không ?" chàng hỏi lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!