Chương 25: Part 01

Colin lắc nhẹ Alesandra để đánh thức nàng vào sáng sớm hôm sau. "Bé con, mở mắt ra nào. Ta muốn nói chuyện với em trước khi đi."

Nàng cố ngồi dậy. "Chàng sẽ đi đâu?"

"Đi làm," chàng trả lời.

Nàng dợm chuồi người xuống trở lại dưới tấm đắp. Colin nghiêng người và giữ lấy vai nàng. Chàng không biết nàng có mở mắt hay không vì những lọn tóc quăn của nàng che phủ mặt nàng, chặn đứng tầm nhìn của chàng. Chàng giữ nàng một tay và tay kia vén tóc nàng ra sau. Chàng vừa bực vừa thấy thú vị. "Em tỉnh ngủ chưa?"

"Em tin là em tỉnh rồi."

"Ta muốn em ở trong nhà cho đến khi ta về. Ta đã cho Stefan và Raymond biết nhiệm vụ của họ rồi."

"Tại sao em phải ở trong nhà ?"

"Em đã quên điều khoản có hiệu lực trong 30 ngày sao?"

Nàng ngáp lớn. Nàng đoán là nàng quên thật. "Ý chàng là em sẽ bị giam giữ suốt một tháng?"

"Chúng ta sẽ làm vậy mỗi ngày, vợ à."

"Colin, mấy giờ rồi?"

"Vừa qua khỏi bình minh vài phút."

"Ôi Chúa lòng lành."

"Em có nghe chỉ dẫn của ta không đấy?"

Nàng không trả lời chàng. Nàng ra khỏi giường, mặc áo choàng và đi vào phòng ngủ của chàng. Chồng nàng đi theo nàng.

"Em đang làm gì vậy?"

"Đến giường của chàng."

"Tại sao?"

"Em thuộc về chỗ này."

Nàng vùi người xuống dưới tấm đắp của chàng và ngủ thiếp đi một phút sau đó. Chàng kéo lại tấm đắp cho nàng, cúi xuống và hôn lên trán nàng.

Flannaghan chờ chàng trong phòng khách. Colin dặn dò vài điều với người quản gia. Ngôi nhà của họ sẽ trở thành một tòa pháo đài trong suốt 30 ngày tới, và không ai khác ngoài những người trong gia đình được phép vào nhà.

"Giữ cho khách khứa ở ngoài thì dễ lắm, thưa ngài, nhưng giữ công chúa của ngài ở trong nhà là điều khó khăn nhất."

Dự đoán của Flannaghan tỏ ra chính xác. Trận chiến bắt đầu khoảng cuối giờ sáng hôm đó. Người quản gia phát hiện nữ chủ nhân mới của anh ấy đang ngồi bẹp dưới sàn phòng ngủ của Colin. Bao quanh nàng là cả chồng những đôi giày của chồng nàng. "Người đang làm gì vậy, thưa công chúa?"

"Colin cần những đôi ủng mới," nàng trả lời. "Nhưng anh ấy có ít nhất 5 đôi mà anh ấy chưa đi lần nào. Anh ấy có vẻ yêu thích kiểu Hessians cổ điển dù kiểu Wellingtons hiện nay đang khá thịnh hành."

Alesandra chăm chú quan sát từng chiếc đế giày. "Flannaghan, anh có để ý phần gót giày bên chân trái có vẻ mòn đi nhiều hơn bên kia không?"

Người quản gia quỳ xuống bên cạnh nàng và nhìn chiếc ủng nàng chìa ra cho anh. "Trông nó còn mới toanh," anh nhận xét. "Nhưng tôi biết là ngài ấy đã đi…"

"Đúng, anh ấy đã đi những đôi ủng này," nàng cắt ngang. Nàng giơ cao chiếc ủng bên chân phải lên. "Chiếc này cũng đã đi rồi, đúng không?"

"Người tính làm gì với chúng, thưa công chúa?"

"Chúng ta sẽ nói chuyện riêng bây giờ, Flannaghan. Ta không muốn bất kỳ điều gì của cuộc đối thoại này đến tai Colin. Anh ấy rất nhạy cảm về cái chân của anh ấy."

"Tôi sẽ không nói gì cả."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!