Chương 23: Part 01

Chàng làm nàng phát điên lên. Họ có trận tranh cãi đầu tiên vào khuya đêm đó. Alesandra đã lên giường nhưng nàng không thể ngủ, vì vậy nàng quyết định làm việc với danh sách các nhiệm vụ nàng muốn hoàn thành ngày hôm sau. Dĩ nhiên là nàng ở trong phòng ngủ của nàng, bởi vì đó là nơi mà Flannaghan nói với nàng rằng Colin muốn nàng ngủ ở đấy, và nàng cố không thất vọng với cái tát tàn nhẫn của chồng nàng vào những suy nghĩ đẹp đẽ mà nàng xây dựng. Chàng không thể là chính chàng hay sao?

Hôn nhân của họ không được kết hợp từ tình yêu, và nếu Colin muốn ngủ riêng thì nàng không nên chống lại. Dù vậy nàng bị tổn thương sâu sắc và cũng thấy sợ hãi. Nàng không thể hiểu tại sao nàng lại bị hỗn độn trong những cảm xúc trái ngược như vậy.

Nàng cố hiểu những gì đang xảy ra trong nàng. Và nàng kết luận nàng đang cảm thấy bất an vì Colin đã đặt nàng vào vị thế yếu hơn trong cuộc hôn nhân mặc cả này. Rồi nàng lúc lắc đầu đánh tan những suy nghĩ vừa thoáng qua. Nàng đã mặc cả gì nhỉ? Không, chồng nàng đã từ chối tất cả mọi thứ nàng trao cho chàng.

Chúa giúp nàng, nàng đang bắt đầu cảm thấy tự thương xót nàng. Mẹ bề trên, với một trong những bài giảng hàng ngày, đã bảo đàn ông và đàn bà thường mong muốn những thứ mà họ không bao giờ có thể có được. Lòng đố kỵ, theo bà giải thích, sẽ sớm trở thành sự ghen tị, và một khi những xúc tu của tội lỗi đã hình thành thì sự đau khổ cũng sẽ đến cùng một cách nhanh chóng.

Lòng ghen tị sẽ bùng cháy, thiêu đốt cho đến khi không còn chỗ nào cho niềm vui hoặc yêu thương hoặc hạnh phúc.

"Nhưng ta không ghen tị," nàng thì thầm với chính mình. Dù vậy nàng đã đố kỵ, nàng thở ra lo lắng với sự thừa nhận đó. Cuộc hôn nhân hạnh phúc của anh trai Colin là thứ mà nàng đố kỵ lẫn thèm muốn, và lạy Chúa, có phải là nàng sẽ sớm trở thành người đàn bà ganh ghét xấu xa và khốn khổ trong suốt quãng đời còn lại?

Hôn nhân, nàng quyết định tuyên bố, là một công việc rắc rối, đầy phức tạp.

Colin không có thời gian dành cho nó. Chàng biến mất đằng sau cánh cửa phòng làm việc ngay sau bữa ăn tối để làm việc với những con số sổ sách của chàng. Có vợ cũng chẳng thay đổi thói quen đó. Chàng đang xây dựng đế chế của chàng, và không ai, đặc biệt là một cô dâu không được mong đợi như nàng, được can thiệp vào các kế hoạch của chàng. Colin sẽ không mời nàng ngồi xuống và giải thích cho nàng biết quan điểm của chàng.

Những hành động của chàng đã nói lên điều ấy.

Alesandra không khó chịu với quan điểm của chàng. Thật ra thì nàng tán thành những cống hiến của chàng và nàng cũng không có bết cứ nghi ngờ gì về chúng. Colin sẽ đạt được bất kỳ mục tiêu nào chàng đề ra. Chàng mạnh mẽ, thông minh kinh khủng và có tính kỷ luật tuyệt vời.

Nàng không có ý định can thiệp vào chuyện của chàng. Nàng cũng không làm chàng phân tâm. Điều cuối cùng Colin cần là một cô vợ luôn đeo lấy chồng. Mặc dù vậy… đến đêm, khi công việc đã hoàn thành, nàng ước chàng muốn ngủ cùng nàng. Sẽ rất dễ chịu khi ngủ thiếp đi trong vòng tay chàng, cảm giác chàng áp sát vào nàng suốt đêm. Nàng thích cách chàng chạm vào nàng, hôn nàng…

Nàng lầm bầm thất vọng. Nàng sẽ không thể tập trung vào danh sách nếu nàng không thôi mơ mộng về chồng nàng. Nàng lắc người thoát khỏi tình trạng mê mụ và buộc mình quay lại làm việc.

Colin bước vào phòng nàng thông qua cánh cửa nối liền hai phòng ngủ lúc gần nửa đêm. Chàng chỉ mặc một chiếc quần chẽn màu đen, nhưng chàng đã cởi ra trước khi đến bên giường.

Chàng rất tự nhiên với việc ở trần. Nàng cũng cố tỏ ra tự nhiên với điều đó. "Chàng đã làm xong sổ sách kế toán chưa?"

Nàng đang hỏi cái giường. Khuôn mặt nàng tràn ngập một màu đỏ đáng yêu và giọng nàng như thể đang bị bóp nghẹt.

Colin toét miệng cười. "Rồi, " chàng trả lời. "Giờ thì ta hoàn toàn bắt kịp."

"Bắt kịp cái gì?"

Chàng cố không bật cười. "Alesandra, không việc gì phải ngượng cả."

"Em không ngượng."

Nàng thật sự không thể nhìn thẳng vào mắt chàng khi thốt ra lời nói dối trắng trợn đó. Colin nghĩ đó là một sự tiến bộ. Chàng kéo tấm đắp ra và lên giường. Nàng vội di chuyển mớ giấy tờ để lấy chỗ cho chàng.

Chàng dựa lưng vào thành giường và thở ra khá lớn. Chàng cố tình để cho nàng có thời gian bình tĩnh. Nếu nàng mà đỏ mặt thêm chút nữa thì chàng nghĩ nàng sẽ có thể bốc cháy như một ngọn đuốc. Tay nàng run rẩy khi gom mớ giấy tờ lại. Chàng không hiểu tại sao nàng lại quá hồi hộp với chàng như vậy, nhưng chàng quyết định chàng sẽ đợi để hỏi nàng. Những câu hỏi bây giờ sẽ chỉ làm cho tình trạng của nàng tệ hơn.

"Em lạnh à?"

"Không."

"Tay em đang run kìa."

"Có lẽ em hơi lạnh một chút. Tóc em vẫn còn ẩm sau khi tắm và em không có thời gian để hong khô chúng."

Chàng xích lại gần nàng và luồn tay ra sau cổ nàng. Chàng thấy nàng căng ra vì sự đụng chạm này và chàng bắt đầu xoa bóp cổ nàng bằng những đầu ngón tay. Nàng nhắm mắt lại và thở ra thích thú.

"Em đang làm gì thế?" chàng hỏi.

"Danh sách các nhiệm vụ cho từng người. Em lập một danh sách cho Flannaghan, một cái cho chị bếp, từng cái cho Raymond và Stefan và vài cái danh sách cho em. Oh, và tất nhiên là cái danh sách chính nữa. Em chỉ mới xong được một cái thôi."

Nàng mắc sai lầm khi quay sang nhìn chàng. Chuỗi suy nghĩ của nàng bay vèo qua cửa sổ lập tức. Nàng thậm chí không nhớ là nàng đã giải thích xong hay chưa.

Tất cả là tại chàng mà ra. Nếu chàng không có đôi mắt đẹp như vậy, và nếu chàng không có nụ cười tuyệt như vậy, và nếu hàm răng chàng không trắng như vậy thì nàng sẽ không mất thời gian để chú ý đến và quên hết mọi suy nghĩ. Giờ có nhắm mắt lại cũng chẳng thể tránh được. Nàng vẫn có thể cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ người chàng, vẫn ngửi thấy mùi đàn ông sạch sẽ của chàng, vẫn…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!