Anh ấy thật sự là một quý ông duyên dáng. Anh ấy cúi thấp đầu trước khi đi theo Flannaghan lên lầu. Nàng nhìn theo cho đến khi anh ấy biến mất khỏi tầm nhìn, sau đó nàng lắc đầu. Colin đã sai. Morgan Atkins không hề có đôi chân vòng kiềng.
Thêm hai mươi phút nữa đi qua trước khi ngài Richards và Morgan cùng đi xuống lầu. Họ có một cuộc trao đổi hài hước ngắn với Alesandra trước khi ra về. Dreyson đến nhà ngay lúc vị lãnh đạo và người nhân viên mới tuyển của ông đi khỏi.
"Tôi không muốn làm người lo lắng, thưa công chúa," Dreyson tuyên bố ngay khi ông kết thúc câu chào. "Nhưng có chỗ nào để chúng ta có thể thảo luận kín đáo không ạ?"
Raymond và Stefan đều là đứng trong phòng nghỉ với Flannaghan. Những vệ sĩ của nàng luôn chạy đến bất cứ khi nào có khách nơi ngưỡng cửa ra vào. Alesandra không nghĩ là sự bảo vệ của họ còn cần thiết, vì giờ nàng đã kết hôn và chắc chắn tên tướng quân xấu xa kia chẳng cần đến bắt cóc nàng nữa, nhưng nàng biết họ sẽ vẫn tiếp tục nhiệm vụ cho đến khi bị sa thải. Tuy vậy, nàng sẽ không để họ đi, nàng sẽ tìm công việc phù hợp cho họ tại Luân Đôn.
Raymond và Stefan có cho nàng biết họ muốn ở lại Anh, và nàng quyết tâm tìm cách giúp họ. Đó là điều tối thiểu nàng có thể làm cho những người vệ sĩ trung thành đó.
"Chúng ta sẽ vào phòng khách?"Alesandra đề nghị.
Dreyson gật đầu. Ông đợi cho đến lúc công chúa cất bước rồi hướng về Flannaghan. "Ngài Hallbrook có ở nhà hôm nay không?" ông hỏi.
Flannaghan gật đầu. Dreyson nhìn có vẻ được xoa dịu. "Cậu vui lòng mời ngài ấy xuống dây giúp tôi chứ? Tôi tin là ngài ấy muốn nghe tin buồn này."
Người quản gia hối hả lên lầu để thực hiện nhiệm vụ. Dreyson đi vào phòng khách và ngồi trước mặt Alesandra.
"Ông nhăn nhó ghê quá, Dreyson," nàng mỉm cười, đôi tay đan vào nhau đặt trong lòng. "Tin tức này rất khủng khiếp sao, thưa ngài?"
"Tôi đến đây cùng 2 tin xấu, thưa công chúa," Dreyson thừa nhận. Giọng ông thật sự lo lắng. "Tôi thật sự xin lỗ vì đã làm phiền người ngay trong tuần trăng mật của người." Ông thở dài trước khi tiếp tục. "Người liên lạc của tôi vừa xác nhận với tôi rằng một khoản tiền đáng kể trong các quỹ của công chúa
- thật ra thì là tất cả các quỹ trong tài khoản ở quê hương của cha công chúa
- sẽ không được chuyển khoản, thưa công chúa.
Có vẻ như tướng quân Ivan khá khôn ngoan trong việc tìm cách tịch biên tài sản nào của công chúa ở gần hắn."
Alesandra hầu như không có chút phản ứng nào với tin này. Nàng hơi khó hiểu với lời giải thích đó. "Ta được biết tiền đã được chuyển khoản đến ngân hàng ở Áo," nàng nói. "Không đúng vậy sao?"
"Vâng, nó đã được chuyển khoản," Dreyson trả lời.
"Tướng quân Ivan không có quyền hạn ở đó."
"Những xúc tu của hắn vươn rất xa, thưa công chúa."
"Ông ta thật sự rút hết tiền khỏi ngân hàng hay đóng băng tài khoản?"
"Có gì khác biệt không, thưa công chúa?"
"Vui lòng trả lời ta và ta sẽ giải thích cho ông biết."
"Tài khoản bị đóng băng. Ngân hàng không để cho Ivan lấy được tiền, nhưng nhân viên ngân hàng bị đe dọa và vì vậy họ sẽ không thông báo chính xác số tiền trong các quỹ cho ngân hàng ở Anh được."
"Đó là tình thế khó xử," Alesandra gật gù.
"Tình thế khó xử? Thưa công chúa, tôi sẽ gọi nó là một thảm hoạ. Người không biết là có bao nhiêu tiền ở trong ngân hàng hay sao? Ôi, chúng là phần lớn tài sản của người."
Trông Dreyson có nguy cơ sẽ khóc. Nàng cố làm dịu ông ấy. "Ta vẫn có đủ để sống thoải mái," nàng nhắc nhở ông. "Nhờ vào những khoản đầu tư vững chắc của ông, ta sẽ không trở thành gánh nặng cho bất kỳ ai, ít nhất là với chồng ta. Tuy vậy, ta có thắc mắc với thông tin này. Nếu tướng quân nghĩ ta sẽ kết hôn với ông ta, tại sao ông ta…"
"Hắn biết người đã rời khỏi tu viện," Dreyson giải thích. "Và tôi nghĩ là hắn biết người chạy trốn hắn. Hắn làm vậy để trừng phạt người, thưa công chúa, vì đã thách thức hắn."
"Sự trả thù luôn là một động lực tuyệt vời."
Colin lên tiếng từ cửa phòng. Cả Alesandra lẫn Dreyson nhìn chàng. Dreyson đứng dậy, Colin xoay người đóng cửa rồi đi đến ghế trường kỷ, ngồi xuống cạnh Alesandra. Chàng ra hiệu cho Dreyson yên vị trở lại.
"Trả thù chẳng tuyệt vời xíu nào cả, Colin." Alesandra tuyên bố.
Nàng nhìn Dreyson. "Ta tin ta biết cách để chúng ta có thể nhận được tiền. Ta sẽ viết thư cho Mẹ Bề trên và cho bà ấy biết số lượng đầy đủ. Chủ ngân hàng rất có thể bị đe doạ bởi tướng quân, nhưng họ sẽ phải làm theo lời yêu cầu của Mẹ Bề trên thôi. Ồ, đúng vậy, đó chỉ là một tấm vé hợp thức hóa, Dreyson. Holy Cross cần tiền. Ta thì không."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!