Chương 17: Part 01

Ngài Richards vừa mới được mọi người chào đón xong khi Jade và Alesandra bước vào phòng khách. Vị lãnh đạo hướng về cả hai người phụ nữ. Ông ấy biết Jade, và sau khi nói cho cô ấy biết thật tuyệt vời làm sao khi gặp lại cô ấy thì ông quay sang Alesandra.

"Henry vừa thông báo với tôi tin vui. Xin chúc mừng, công chúa. Nàng đã chọn được một người đàn ông tốt."

Alesandra cố nở một nụ cười. Nàng cám ơn Richards, đồng ý Colin quả thực là người tốt, và hỏi ông ấy liệu ông có tham dự đám cưới được không.

"Rất hân hạnh," Richards trả lời. "Tôi sẽ không để lỡ buổi lễ đâu. Đáng tiếc là phải giữ kín bí mật, nhưng nàng đã hiểu rõ lý do tại sao chúng ta cần làm vậy. Hãy đến đây và yên vị. Tôi có một vài tin tức mà nàng muốn biết đây."

Richards hướng nàng ngồi trên một trong những chiếc ghế trường kỷ. Jade và Caine ngồi cạnh ghế của nàng, vợ chồng Công tước ngồi ở ghế trường kỷ thứ ba.

Colin đứng một mình ở phía trước lò sưởi. Chàng không chú ý đến vị lãnh đạo hay gia đình chàng. Chàng quay lưng lại với mọi người để tập hợp các dữ liệu và chăm chú nghiên cứu vật thu nhỏ trên mặt lò sưởi. Alesandra quan sát Colin khi chàng nâng chiếc lâu đài lên cao để nhìn rõ hơn. Khuôn mặt chàng phủ một lớp sương mỏng khiến nàng rất muốn biết chàng đang nghĩ gì.

Nữ Công tước đang giải thích kế hoạch của bà cho đám cưới. Bà quyết tâm làm cho buổi lễ thân mật càng đáng yêu càng tốt. Bà bị ngắt quãng khi chồng bà hét váng lên với Colin.

"Coi chừng, con trai. Nó vô giá với cha đấy."

Colin gật đầu nhưng chàng không quay lại. Chàng vừa mới nhận thấy cầu kéo nhỏ xíu chốt với sợi xích mảnh rất tinh xảo. "Cái này quả thật là một sự khéo léo," chàng nhận xét và nhẹ nhàng cạy cái cầu kéo ra khỏi cái chốt. Cánh cửa lập tức thả xuống. Colin nâng cao tòa lâu đài nhỏ lên cao hơn nữa để nhìn vào trong.

Alesandra thấy sự ngạc nhiên trong đôi mắt chàng. Chàng cũng đang mỉm cười. Và nàng mỉm cười hài lòng. Chàng vừa mới tìm ra trò lừa đảo nho nhỏ mà cha nàng đã chơi với bạn của ông ấy nhiều năm trước.

Colin nhìn Caine và ra hiệu bằng bằng cái nghiêng đầu rõ nhanh để anh ấy đến chỗ chàng. Caine lập tức đứng đậy và bước tới lò sưởi. Colin chẳng nói lời nào với ông anh trai. Chàng chỉ đưa cho anh ấy tòa lâu đài nhỏ xinh rồi quay lại, đi và ngồi xuống cạnh Alesandra.

Nữ Công tước chỉ vừa mới hâm nóng đề tài kế hoạch đám cưới. Cả chồng bà lẫn vị lãnh đạo đang kiên nhẫn lắng nghe.

Caine đột ngột rúc lên cười ồ ồ. Dĩ nhiên là anh ấy đã lào xao nhãng sự tập trung của mọi người.

Caine hướng về Alesandra. "Nàng có biết điều này không?"

Nàng gật đầu. "Mẹ ta đã kể cho ta nghe câu chuyện."

"Để sau vậy, khi nàng ở một mình với cha, nàng sẽ cho ông ấy thấy chứ?" Caine hỏi.

"Vâng, tất nhiên rồi."

"Để nó xuống," cha họ ra lệnh. "Cha rất lo lắng khi thấy con cầm nó. Con có biết gái trị của nó không, Caine?"

Con trai ông bật cười. "Vâng, thưa cha, con hiểu giá trị của nó." Anh ấy đóng cầu kéo và đặt lâu đài trở lại chỗ cũ.

"Mẹ, con nghĩ Ngài Richards không thích thú lắm với những kế hoạch của mẹ cho lễ cưới đâu," Colin ngắt lời mẹ chàng. "Ông ấy đã lịch sự đủ lâu rồi. Hãy để ông ấy nói lý do tại sao đến đây."

Gweneth hỏi Richards, "Là ngài chỉ lịch sự thôi ư?"

"Tất nhiên ông ấy lịch sự, Gweneth," chồng bà làm dịu sự thẳng thừng bằng cách vỗ nhẹ vào tay bà.

Caine đã quay lại ghế ngồi cạnh vợ anh. Anh choàng tay lên vai cô và kéo cô sát vào người anh. Alesandra cảm nhận được tình yêu thương không dấu diếm của cả người giám hộ của nàng và con trai ông ấy dành cho vợ của họ. Caine đang mơn trớn cánh tay vợ anh một cách lơ đãng và chú Henry của nàng thì không rời tay khỏi bàn tay của vợ ông. Alesandra không khỏi chạnh lòng khi thấy những cặp đôi yêu thương ấy.

Nàng nhận ra rằng người giám hộ của nàng và vợ ông có một cuộc hôn nhân của tình yêu thực sự, và cái cách Jade và Caine nhìn nhau đắm say, nàng đoán rằng họ cũng đã rơi vào vòng xoáy tình yêu trước khi kết hôn.

Nàng và Colin thì hoàn toàn khác họ. Nàng tự hỏi liệu chàng có biết những gì chàng đang từ bỏ để kết hôn với nàng và gần như muốn hỏi chàng những câu hỏi đó ngay lúc ấy.

Ngài Richards đã vô tình giúp nàng khỏi lúng túng với những suy nghĩ bất chợt khi ông truyên bố. "Colin yêu cầu tôi giúp cậu ấy một thử nghiệm nhỏ. Cậu ấy có lý do để tin người hầu gái, Valena, là một thành viên trong nhóm những tên vô lại cố bắt cóc công chúa Alesandra."

Alesandra choáng váng bởi lời giải thích của Richards. Nàng quay đầu nhìn Colin. "Lý do gì mà chàng nghi ngờ người ngọt ngào…"

Chàng ngắt lời nàng. "Để ông ấy nói hết, Alesandra."

"Colin đã đúng," Richards thừa nhận. Ông cười với vị chủ nhà đáng mến. "Cả hai người con trai của ông đều có bản năng tốt nhất tôi từng gặp trong suốt thời gian tôi làm việc cho cơ quan an ninh."

Henry rạng rỡ vì vui sướng. "Đó là một nét đặc trưng mà tôi nghĩ chúng thừa hưởng từ tôi," ông hãnh diện nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!