Chương 11: Part 02

Colin từ chối lời đề nghị. Chàng bắt đầu đứng dậy để thực hiện yêu cầu của người lãnh đạo, nhưng Richards vẫy chàng trở lại ghế "Tôi có thể đem nó về."

Richards rót cho mình thức uống, sau đó chuyển sang ngồi trong chiếc ghế bọc da đối diện bàn làm việc. "Morgan sẽ tham gia với chúng ta trong ít phút nữa. Tuy nhiên, tôi muốn nói chuyện với cậu trước. Một vấn đề nhỏ khác phát sinh và tôi nghĩ nó có thể là nhiệm vụ cho Morgan xử lý. Một cơ hội, cậu biết đấy, vì cậu ta đã trót nhúng chân vào rồi."

"Anh ta sẽ tham gia hàng ngũ?"

"Cậu ta mong muốn được phụng sự đất nước," Richards nói với chàng. "Cậu nghĩ gì về cậu ta, Colin? Quên sự xã giao đi và cho tôi câu trả lời thực sự."

Colin nhún vai. Cổ chàng vẫn cứng đờ vì làm việc lâu với mớ sổ sách, chàng xoay tròn vai, cố gắng tháo gỡ các đầu mối. "Tôi biết anh ta thừa kế tước hiệu và đất đai từ cha anh ta vài năm trở lại đây. Giờ anh ta là Bá tước Oakmount, phải không?"

"Đúng vậy," Ngài Richards trả lời. "Nhưng cậu chỉ đúng một nửa. Tước hiệu và đất đai là của chú cậu ta. Cha cậu ta chuồn mất nhiều năm. Cậu bé được luân phiên nuôi dưỡng bởi những người họ hàng. Có lời đồn về chuyện không hợp pháp và vài người nghĩ đó là lý do mà người cha bỏ rơi đứa con. Mẹ của Morgan qua đời khi cậu ta bốn hay năm tuổi gì đó."

"Một tuổi thơ khó khăn," Colin nhận xét.

Richards đồng ý. "Nó làm cậu ta trở thành người đàn ông của ngày nay. Cậu xem, cậu ta thông minh từ nhỏ."

"Ông biết rõ tình hình của anh ta hơn tôi. Tất cả những gì tôi bổ sung chỉ là bề ngoài. Tôi từng thấy anh ta tại một vài buổi họp riêng biệt. Anh ta làm tốt nhiều việc."

Richards uống một ngụm rượu dài trước khi nói tiếp. "Cậu vẫn chưa cho tôi ý kiến của cậu," ông nhắc nhở Colin.

"Tôi không thoái thác," Colin trả lời. "Tôi thật sự không biết rõ anh ta đủ để đưa ra ý kiến. Anh ta có vẻ dễ thương. Dù vậy, Nathan không đặc biệt thích anh ta. Tôi nhớ cậu ấy nhận xét như thế."

Richards mỉm cười, "Cộng sự của cậu không thích bất kỳ ai."

"Đúng vậy, cậu ấy chẳng thích ai."

"Cậu ấy có lý do cụ thể không thích Morgan không?"

"Không. Cậu ấy gọi anh ta là một trong những cậu bé xinh đẹp. Morgan là một người đàn ông đẹp trai, những người phụ nữ nói thế."

"Nathan không thích cậu ta vì vẻ bề ngoài ấy à?"

Colin cười. Ngài Richards có vẻ hoài nghi. "Cộng sự của tôi không thích những người đẹp hấp dẫn. Cậu ấy nói cậu ấy chẳng bao giờ biết được họ đang nghĩ cái gì."

Richards lưu giữ trông tin này vào bộ nhớ. "Morgan có nhiều thông thông tin liên lạc gần như bằng cậu có, và cậu ta sẽ là một tài sản lớn cho cơ quan. Tuy vậy, tôi định để chuyện đó chậm lại. Tôi vẫn không biết cậu ta sẽ xử lý bản thân thế nào trong cơn khủng hoảng. Tôi mời cậu ta đến đây để nói chuyện với cậu, Colin. Có một vấn đề nhạy cảm khác mà cậu có thể xem xét xử lý cho chúng ta. Nếu cậu quyết định đồng ý nhận nhiệm vụ, tôi muốn Morgan tham gia.

Cậu ta có thể học hỏi tốt từ cậu."

"Tôi đã nghỉ việc, nhớ không?"

Richards mỉm cười. "Tôi cũng vậy," ông dài giọng. "Tôi đang cố trao quyền kiểm soát hơn bốn năm nay. Tôi đã quá già cho các công việc này."

"Ông sẽ không bao giờ thoát khỏi nó."

"Và cậu cũng không," Richards dự đoán. "Ít nhất là cũng không cho đến khi công ty của cậu có thể tồn tại mà không có thu nhập bổ sung của bạn. Nói cho tôi biết, con trai. Cộng sự của cậu có khi nào tự hỏi nguồn kinh phí bổ sung đến từ đâu chưa? Tôi biết cậu không muốn cậu ấy biết cậu đã bắt đầu lại giúp cơ quan."

Colin luồn hai tay ra sau gáy. "Cậu ấy không quan tâm," chàng giải thích. "Nathan đã mở cửa văn phòng thứ hai. Vợ cậu ấy, Sara, sắp sinh con đầu lòng của họ bất cứ ngày nào trong thời gian này. Tôi nghi ngờ Nathan có thời gian để nhận thấy điều đó."

"Và khi cậu ấy nhận ra?"

"Tôi sẽ nói thật với cậu ấy."

"Chúng ta có thể dùng Nathan lại," Richards gợi ý.

"Nó nằm ngoài vấn đề. Giờ cậu ấy đã có gia đình."

Ngài Richards miễn cưỡng đồng ý. Ông ấy quay lại đề tài nhiệm vụ ông ấy muốn Colin sẽ chấp nhận. "Về nhiệm vụ lần này," ông ấy bắt đầu. "Nó không nguy hiểm hơn nhiệm vụ lần trước, nhưng… à, chào buổi tối, công chúa Alesandra. Thật vui mừng được gặp lại nàng."

Nàng đứng ngay bên ngoài lối vào. Colin tự hỏi có nàng đã tình cờ nghe được bao nhiêu phần của câu chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!