- Đúng là như vậy, rất mau bay hết mùi hương.
A Châu chu lại cái miệng nhỏ nhắn nói tiếp:
- Tiểu nữ thử thật nhiều biện pháp nhưng đều không có cách nào để hương vị kéo dài được.
Tống Thanh Thư thấy trên mặt nàng da thịt mềm mại, bóng loáng óng ánh, nghe trên người nàng mùi vị thơm ngọt, thực sự là một cô nương vui tươi xinh đẹp, đồng thời nàng cũng đã thay đổi cách xưng hô
- Công tử?
Thấy Tống Thanh Thư nhìn mình chằm chằm đờ ra, trên khuôn mặt non nớt A Châu nổi lên một tầng đỏ ửng.
- Hả..
Tống Thanh Thư phục hồi tinh thần lại, cũng có chút thấy hời đường đột:
- A Châu cô nương, tại hạ có một phương pháp có thể làm cho hương vị kéo dài...
Nói xong hắn cố ý ngừng lại không nói thêm, mà nhìn nàng.
A Châu cũng là một cô nương lòng dạ nhạy bén, thấy đối phương như thế thì cũng biết đối phương có chuyện sở cầu hoặc trao đổi, trong lòng giật mình, nàng chỉ sợ hắn có yêu cầu gì đó mà đối với Mộ Dung Phục bất lợi, còn ngoài ra bất cứ điều gì nàng cũng sẵn sàng đánh đổi được, trên mặt cười tươi như hoa:
- Không biết công tử làm sao mới có thể đem phương pháp này cho cho tiểu nữ biết đây.
- Hay là tại hạ hướng về Mộ Dung công tử van nài, để công tử đem cô nương hứa gã cho tại hạ vậy? Thấy nàng dáng vẻ mỹ lệ, Tống Thanh Thư đột nhiên nổi lên ý đồ xấu, cố ý trêu cợt nói, mà không trả lời vào câu hỏi của nàng.
- Công tử chớ có nói đùa...
A Châu nụ cười chợt ngưng lại.
- "Ha ha, tại hạ chỉ đùa thôi…
Tống Thanh Thư cười nói tiếp:
- Ta có thể chỉ cho cô nương cách bảo lưu hương vị, ngược lại thì cô nương dạy cho tại hạ thuật dịch dung.
A Châu ngẩn ngơ nhìn hắn, Tống Thanh Thư còn tưởng rằng nàng không chịu, âm thầm hối hận chính mình quá nóng vội, tốt nhất là chờ cho mối quan hệ quen thuộc thì hãy nói ra yêu cầu này, có điều tự hắn đã nói ngày mai sẽ rời khỏi Yến Tử Ô, cho nên cũng không cách nào khác..
- Uí dào.. tiểu nữ còn tưởng công tử có yêu cầu gì lớn …
A Châu cười khúc khích nói:
- Tiểu nữ từ nhỏ đã yêu thích tạo ra hình dáng người khác để chơi đùa, càng lúc lại càng học thêm được nhiều, đóng giả người khác càng giống, dần dần thì cũng đúc kết tìm tòi ra một phương pháp của riêng mình, cũng không phải là cái gì bản lĩnh khó khăn, nếu công tử yêu thích, thì tiểu nữ sẽ chỉ dẫn cho công tử.
A Châu đang nói đột nhiên ồ lên một tiếng, tò mò nhìn Tống Thanh Thư hỏi:
- Uả…tại sao công tử lại biết tiểu nữ có thuật dịch dung vậy?
- Lẽ nào A Bích không có nói cho cô nương biết biệt hiệu tại hạ là
"giang hồ Bách Hiểu Sanh" thần cơ diệu toán sao?
Tống Thanh Thư lông mày nhíu lại, cố làm ra vẻ thần bí nói.
A Châu bán tín bán nghi liếc mắt nhìn hắn.
- Tại hạ là một đại nam nhân cũng không thể để một cô nương chịu thiệt đâu.
Tống Thanh Thư biết là người cổ xưa hay tin vào lời hứa hẹn, liền nói tiếp:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!