Tình hình có vẻ không ổn, Uyển Sa rút di động ra, gọi cho Phó Nhất Hành.
Điện thoại 'ring ring' hai tiếng, ba giám thị tiến sát đến, chụp lấy điện thoại trong tay Uyển Sa.
Uyển Sa ngạc nhiên: "Tôi chỉ gọi điện thoại."
Giám thị dẫn đầu không kiên nhẫn quát cô: "Không có thời gian đâu, mau chóng chuẩn bị lên thuyền."
Hai giám thị khác đến bên người Uyển Sa chống hai tay lên cánh tay mảnh khảnh dứt khoát xách lên.
Một nhóm học sinh đi ngang qua giương mắt nhìn Uyển Sa bị giám thị kéo đi.
"Sao giám thị bắt cậu ấy đi?"
"Ai mà biết, nói không chừng là phạm tội gì đó."
Đối mặt với ba người đàn ông to lớn, Uyển Sa hoàn toàn không có sức phản kháng, trước mắt bị đưa đi dưới con mắt của mọi người.
Du lịch gì chữ, rõ ràng làm bị bắt cóc.
Di động bị ném rơi xuống đất, trên màn hình vẫn như cũ hiển thị đang thực hiện cuộc gọi.
Lỗi tai Phó Nhất Hành lắng nghe đầu bên kia của điện thoại, các học sinh đang thảo luận việc Uyển Sa bị giám thị kéo đi.
Môi mỏng anh mím thành một đường, đeo găng tay đen vào những ngón tay mảnh khảnh, nắm chặt lại thành quyền đến mức tạo thành một đường nứt.
"Được rồi, tốt lắm..." Anh thấp giọng, đáy mắt kiềm chết nhìn đồng hồ,"Ồ, xem ai nhanh hơn."
Phòng thay đồ nằm gần cảng, mười phút sau, Uyển Sa bị buộc phải lên một chiếc du thuyền xa hoa.
Tổng cộng học sinh "được" ra đảo du lịch thêm Uyển Sa là mười lăm người. Kỳ lạ thay, nữ sinh chiếm đoạt đa số, nam sinh chỉ có ba người.
Đái Mạn Lệ phát hiện Uyển Sa cũng ở đây, vẻ mặt chán ghét bĩu môi: "Ơ cậu cũng ở đây à?"
Uyển Sa dời mắt, không để ý cô ta.
Đái Mạn Lệ nhìn xung quanh, oán giận một câu: "Phó Nhất Hành không đến, thật đáng tiếc."
Uyển Sa nói thầm, nếu anh ấy đến đây, cũng không phải của cô, mỗi ngày nhớ đến có thú vị không?
Du thuyền trang trí vô cùng sang trọng, không quá lời khi cho rằng nóng như cung vàng điện ngọc (ý nói dát vàng lộng lẫy rực rỡ), mỗi viên gạch men màu vàng sáng loáng, bố cục đan xen màu sắc rất hợp lý và thanh lịch, nổi bật phong cách phong cách tối thượng và quý phái.
Dưới sự thúc giục của giám thị cầm côn điện, cách học sinh tiến vào bên trong spa của du thuyền. Các bước làm tắm rửa toàn thân, massage chân, đầu, lưng được xoa dầu massage.
"Wow, tuyệt quá." Sau khi Đái Mạn Lệ tắm rửa xong, cởi áo tắm, người trần truồng nằm ở trên giường spa.
Kỹ thuật viên nam đổi tinh dầu ra, trượt tay thoa lên tấm lưng trần của cô, thỉnh thoảng cầm nắm hai vú đầy đặn.
"Mạnh một chút, thật thoải mái, a... A......"
Mấy nam sinh bên cạnh thấy vậy nước miếng chảy ròng, nhao nhao muốn kỹ thuật viên nữ làm như vậy cho bọn họ.
Các nữ sinh khác cũng vậy, giống như Đái Mạn Lệ, tùy ý để nhân viên xoa bóp cho họ.
Từng người một thân thể trần truồng, giống như thời nguyên thủy trong cổ đại, mất đi sự xấu hổ e thẹn dưới sự thuần hóa của trường học, không ngại bị các kỹ thuật viên đùa bỡn cơ thể.
Chỉ riêng Uyển Sa ăn mặc chỉnh tề, im lặng ngồi một bên.
Một kỹ thuật viên nam bưng khăn tắm, khuôn mặt tươi cười chào đón Uyển Sa "Xin chào, tôi là kỹ thuật viên 102, trước hãy cởi sạch quần áo, tôi sẽ làm thủy liệu pháp."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!