Chiều hôm nay má Lê sẽ đưa bé Nhã Đan về nhà sau chuyến về quê thăm ông bà nội nên Bùi Thành Hiên cũng tranh thủ đưa Vương Mỹ Ngọc từ biệt thự ở Trúc Sơn trở về đến sân bay đón con bé.
Đáng lý ra Vương Mỹ Ngọc phải đến trường vì hôm nay có tiết học nhưng mà cô chẳng muốn nhìn thấy mặt của Lý Trần nên quyết định sẽ nghỉ học thêm vài hôm nữa để tránh đụng mặt hắn ta, thêm nữa tối đêm qua làm tình quá kịch liệt với Bùi Thành Hiên nên hôm nay cô ngủ muộn đến trưa mới dậy.
Trên đường Bùi Thành Hiên lên tiếng nói với Vương Mỹ Ngọc "Đợi khi đón Nhã Đan về nhà thì anh sẽ nói chuyện với con bé để em đến nhà anh làm gia sư toàn thời gian như vậy thì chúng ta sẽ có nhiều thời gian ở bên nhau hơn rồi Mỹ Ngọc à."
Vương Mỹ Ngọc liền lên tiếng trêu ghẹo Bùi Thành Hiên "Vậy mục đích thật sự của chú mời con đến làm gia sư toàn thời gian là vì muốn tốt cho Nhã Đan hay là vì muốn được ở gần con hơn vậy hả?"
"Đương nhiên là cả hai rồi, ban ngày nếu không có đi học thì em có thể dạy học chăm sóc cho Nhã Đan còn ban đêm thì..."
Vẻ mặt của Bùi Thành Hiên trở nên gian manh anh cười tà mang theo nhiều hàm ý ẩn sâu bên trong nụ cười kia.
Vương Mỹ Ngọc nhướng mày hỏi "Ban đêm thì sao hả?"
Bùi Thành Hiên bỏ một tay khỏi vô lăng rồi nắm lấy bàn tay của Vương Mỹ Ngọc nhìn cô bằng ánh mắt chân thành rồi lên tiếng đáp "Nhã Đan bị thiếu thốn tình thương của mẹ lại bị tổn thương sâu sắc em như là liều thuốc chữa lành cho con bé vậy, còn với anh thì anh cũng là người thiếu tốn tình cảm, hơn nữa anh còn thiếu thốn tình dục nữa cho nên ban đêm em phải chăm sóc phục vụ nhu cầu tình dục cho anh chứ."
Vương Mỹ Ngọc liền rút tay mình rồi dẩu môi lên tiếng đáp "Chú khôn quá đi à, ban ngày con chăm sóc con gái chú với thân phận là gia sư còn ban đêm thì phải lên giường phục vụ tình dục cho chú với tư cách là tình nhân, vậy chú có trả thêm tiền cho con không hả? Chú tính bóc lột sức lao động của con đó hả? Con sẽ xin nghỉ việc cho mà xem."
Bùi Thành Hiên nghe vậy liền nâng khóe môi lên cười rồi đáp "Ai nói là anh bóc lột sức lao động của em chứ, sống ở nhà anh thì anh sẽ chăm lo cho em mọi thứ tuyệt đối không để em thua kém người khác đâu mà lo, còn nữa nếu em dám xin nghỉ việc thì anh sẽ bắt nhốt em ở nhà anh rồi làm tình cùng em ba ngày ba đêm cho em khỏi xuống giường đi lại luôn đó biết chưa hả?"
Mặt của Vương Mỹ Ngọc đỏ lên mắng yêu "Anh đúng là bạo lực mà."
Khoảng 3 giờ chiều thì xe của Bùi Thành Hiên và Vương Mỹ Ngọc đến sân bay, chờ khoảng năm phút thì thấy má Lê bế bé Nhã Đan từ bên trong sân bay đi ra.
Má Lê vừa nhìn thấy Bùi Thành Hiên đã cúi đầu tỏ vẻ cung kính lên tiếng chào hỏi "Dạ tôi chào ông chủ ạ."
Bùi Thành Hiên đưa tay về phía của Nhã Đan rồi nói với má Lê "Để tôi ẵm Nhã Đan cho."
Má Lê liền đưa Nhã Đan qua cho Bùi Thành Hiên ẵm anh ân cần nhẹ nhàng lên tiếng hỏi con gái "Mấy hôm nay con về nhà nội chơi có vui không hả con gái?"
Bùi Nhã Đan không lên tiếng nói chuyện nhưng mà vẫn gật đầu biểu thì là vui.
Má Lê chỉ vào mấy cái túi rồi lên tiếng nói với Bùi Thành Hiên "Dạ ông bà của Nhã Đan còn chuẩn bị nhiều quà bánh cho bé Nhã Đan mang về nữa đó ạ."
Bùi Thành Hiên gật đầu rồi nhìn Nhã Đan "Con gái à, hôm nay có cô gia sư của con đến đón con về nữa nè, con thích không hả?"
Bùi Nhã Đan lại gật đầu, bé có hơi mỉm cười yêu mến nhìn Vương Mỹ Ngọc biểu thị sự vui vẻ của mình.
Vương Mỹ Ngọc nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Nhã Đan rồi lên tiếng hỏi "Mấy hôm nay Nhã Đan về thăm ông bà có vui không nè?"
Bùi Nhã Đan lại gật đầu.
Bùi Thành Hiên nhìn dòng người qua lại đông đúc tại sân bay khiến cho Nhã Đan có chút không thoải mái nên đề nghị mọi người về nhà rồi nói chuyện.
Lúc về đến nhà, Bùi Thành Hiên bảo má Lê đi chuẩn bị cơm tối rồi cùng Vương Mỹ Ngọc vào phòng của con gái để hỏi xem con bé có đồng ý để Vương Mỹ Ngọc đến nhà làm gia sư toàn thời gian hay không.
Thái độ của Bùi Thành Hiên vô cùng mềm mỏng lên tiếng hỏi Nhã Đan "Con gái à, ba cảm thấy trong số tất cả những gia sư từng đến đây dạy con học chỉ có mỗi cô Mỹ Ngọc là thật lòng yêu thương con thôi, con có muốn cô tiếp tục dạy con học không hả?"
Bùi Nhã Đan ngẩng đầu lên nhìn Bùi Thành Hiên bằng ánh mắt khó hiểu, kiểu như muốn hỏi sao ba lại hỏi con như thế vậy.
"Nếu con không thích cô Mỹ Ngọc dạy con học nữa thì ba sẽ lập tức đổi gia sư khác cho con được không?"
Bùi Nhã Đan vừa nghe nói đổi gia sư khác thì liền phản ứng trên mặt cô bé là biểu cảm không đồng ý, sau đó liền quay sang dùng hai tay ôm lấy Vương Mỹ Ngọc như là muốn níu kéo cô lại với mình vậy.
Bùi Thành Hiên nhìn thấy thái độ của Nhã Đan đối với Vương Mỹ Ngọc quý mến như thế thì cũng mừng thầm trong lòng, anh vuốt tóc con gái rồi nói tiếp "Nhã Đan à, nhà của cô Mỹ Ngọc đang ở bị người ta lấy lại rồi bây giờ cô không có chỗ để ngủ vì vậy ba muốn thuê cô ấy đến nhà chúng ta ở làm gia sư toàn thời gian để chăm sóc dạy học cho con có được không hả con gái?"
Bùi Nhã Đan liền gật đầu thái độ vui vẻ hẳn lên thể hiện sự đồng ý và vui mừng khi Vương Mỹ Ngọc làm gia sư toàn thời gian cho mình.
Bùi Thành Hiên và Vương Mỹ Ngọc đều nhìn nhau mỉm cười khi Nhã Đan gật đầu đồng ý chuyện cô đến là gia sư toàn thời gian, vậy là xem như kế hoạch của Bùi Thành Hiên bước đầu thành công rồi, chỉ cần thêm chút thời gian để con gái tiếp nhận yêu thương Vương Mỹ Ngọc thì anh có thể sớm hỏi cưới cô về nhà làm vợ mình, làm mẹ của bé Nhã Đan rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!