Chương 21: Về Nhà Trọ

Hứa Thu Lan nằm trong vòng tay của Lý Trần đưa mắt nhìn anh rồi khẽ nhếch môi mỉm cười thầm nghĩ "Người đàn ông hoàn hảo này phải thuộc về mình mới đúng, Vương Mỹ Ngọc có gì hơn mình mà ông trời luôn ưu ái nó như thế chứ, học hành thì giỏi ngoại hình thì xinh đẹp ưa nhìn còn mình cố gắng mấy cũng chẳng bằng nó, bây giờ thì hay rồi người đàn ông của nó sắp trở thành của mình rồi, chỉ cần mình mang thai thì Lý Trần chắc chắn phải cưới mình để trách nhiệm, cuộc đời mình sẽ bước sang một trang mới tươi đẹp hơn."

Mặc dù là bạn cùng phòng bề ngoài có vẻ thân thiết vô cùng nhưng mà trong tình bạn giữa Hứa Thu Lan và Vương Mỹ Ngọc thì chỉ có Vương Mỹ Ngọc thật lòng xem Hứa Thu Lan là bạn mà thôi, còn Hứa Thu Lan luôn ganh tị căm ghét Vương Mỹ Ngọc nhưng cô ta đóng kịch giỏi nên không ai nhận ra mà thôi.

Hôm nay Hứa Thu Lan giăng ra cái bẫy lớn với Lý Trần cô ta cảm thấy vô cùng vui vẻ phấn khởi cứ như mình là người chiến thắng vậy, cô ta chờ Lý Trần ngủ say rồi thì dùng dao rọc giấy cắt một đường nhỏ ở đầu ngón tay rồi rỉ vài giọt máu xuống ga giường bôi cho nó loan ra như là đêm nay cô bị Lý Trần phá trinh vậy.

Xong việc Hứa Thu Lan nhìn vết máu trên ga giường rồi nâng khóe môi lên mỉm cười "Để xem anh trốn tránh trách nhiệm với em kiểu gì đây Lý Trần."

Sau đó Hứa Thu Lan hôn nhẹ lên môi của Lý Trần rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ với vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.

Ngày hôm sau, lúc ăn cơm trưa cùng Bùi Thành Hiên thì Vương Mỹ Ngọc nói chuyện mình muốn trở về nhà trọ.

Bùi Thành Hiên liền nôn nóng lên tiếng "Hay là em dọn về đây sống cùng anh luôn đi đừng về khu nhà trọ cũ kỹ đó nữa, em ở đây anh thấy an tâm hơn là sống ở khu đó."

Vương Mỹ Ngọc tỏ vẻ khó xử "Chuyện này…chuyện này để từ từ rồi tính nha chú, tình trạng của Nhã Đan hiện nay không nên để bé biết chuyện của chúng ta đâu."

Bùi Thành Hiên nắm lấy tay của Vương Mỹ Ngọc ánh mắt nhìn cô vô cùng chân thành "Em yên tâm đi anh không công khai chuyện của anh và em vào thời điểm này đâu mà lo, anh biết là Nhã Đan rất là yêu quý em vì vậy sẽ mời em về làm gia sư toàn thời gian như vậy thì em có thể danh chính ngôn thuận đến sống ở nhà anh, mỗi ngày đều có thể chăm sóc dạy học cho Nhã Đan, buổi tối thì có thể ở "ngủ" cùng anh rồi."

Vương Mỹ Ngọc nửa muốn nửa không cô chỉ sợ là Nhã Đan không thể chấp nhận cô rồi bệnh tình ngày càng nặng hơn mà thôi.

"Chú cứ bàn qua với Nhã Đan trước nếu con bé đồng ý thì sẽ làm theo ý chú nói."

Bùi Thành Hiên vui mừng ra mặt "Được, chờ ngày mai Nhã Đan về anh sẽ nói chuyện với con bé nhưng mà anh tin là Nhã Đan sẽ đồng ý mà, anh nhìn ra là con bé cũng yêu mến em lắm Mỹ Ngọc à."

Vương Mỹ Ngọc gật đầu cô thật sự đồng cảm với quá khứ đầy bi thương của Bùi Thành Hiên cô muốn dùng thứ gọi là tình yêu để bù đắp lại trái tim bị tổn thương sâu sắc của anh, muốn dùng tình thương để làm cho Nhã Đan hết căn bệnh tự kỷ kia và trở lại là một cô bé vui vẻ yêu đời.

"Lát nữa ăn cơm xong con muốn trở về nhà trọ trước được không chú?"

Bùi Thành Hiên có chút lo lắng trong đáy mắt "Em là đang lo lắng cho bạn trai kia của em phải không?"

Vương Mỹ Ngọc cúi đầu "Đã hơn hai ngày con không về nhà rồi chắc là bạn cùng phòng cũng lo lắng lắm…còn về phần của Lý Trần dù sao anh ấy cũng là người có ơn với con nên con muốn nói chuyện một lần dứt khoát với anh ấy chứ không muốn mập mờ để rồi sau này anh ấy bị tổn thương nhiều hơn."

Bùi Thành Hiên nghe vậy liền cong môi lên mỉm cười rồi hỏi "Vậy là em quyết định chọn anh rồi phải không Mỹ Ngọc?"

Vương Mỹ Ngọc e thẹn gật đầu "Dạ phải ạ."

Bùi Thành Hiên vui mừng đến độ đứng dậy ôm lấy Vương Mỹ Ngọc rồi vui mừng lên tiếng "Cảm ơn em vì đã chọn anh, cho anh một cơ hội để tiếp tục biết đến thứ gọi là tình yêu, anh thật sự cảm ơn em nhiều lắm."

Vương Mỹ Ngọc cũng xúc động vô cùng cô không ngờ người đàn ông hoàn hảo trước mắt lại vì cô lựa chọn anh mà vui mừng như một đứa trẻ vừa mới được tặng quà vậy.

Ăn cơm trưa xong, Bùi Thành Hiên cứ quyến luyến mãi không muốn Vương Mỹ Ngọc rời khỏi mình dù chỉ là một bước nhưng mà anh vẫn phải lái xe đưa cô về khu nhà trọ ở chung cư, anh tự an ủi mình rằng sẽ sớm thôi cô ấy sẽ dọn đến sống cùng mình, mỗi buối tối sẽ nằm ngủ bên cạnh mình.

Xe hơi của Bùi Thành Hiên dừng lại trước chung cư mà Vương Mỹ Ngọc ở trọ, anh bước xuống mở cửa xe cho cô.

Vương Mỹ Ngọc bước xuống xe rồi mỉm cười nói với Bùi Thành Hiên "Cảm ơn chú nhiều lắm, thôi chú về đi ạ."

Bùi Thành Hiên nhìn Vương Mỹ Ngọc bằng ánh mắt chứa đựng nhiều tình cảm "Thật không muốn xa em chút nào hết, mong rằng em sẽ sớm dọn về sống chung nhà với anh."

Vương Mỹ Ngọc liền cười đáp "Rồi ngày đó sẽ đến nhanh mà, thôi con đi lên nhà trước đây ạ."

Bùi Thành Hiên gật đầu "Uhm chờ em lên tới nhà rồi thì anh sẽ về."

Vương Mỹ Ngọc vẫy tay chào tạm biệt Bùi Thành Hiên rồi đi vào trong, cô đi căn hộ mà mình thuê ở cùng Hứa Thu Lan rồi mở cửa đi vào, cô hơi ngạc nhiên vì thấy giày của nam để trong nhà.

"Chẳng lẽ là Thu Lan có khách sao?" Vương Mỹ Ngọc lẩm bẩm một mình.

Thay đôi dép lê đi trong nhà, Vương Mỹ Ngọc bước chân vào phòng khách rồi nhíu mày vì nhìn thấy quần áo của nam nữ vứt lung tung trên ghế sofa rồi cả trên mặt đất, còn có cả quần áo lót của nam nữ nữa.

Vương Mỹ Ngọc nhặt hết quần áo vứt lung tung gom lại một chỗ để trên ghế sofa, lúc này cô tinh ý phát hiện ra trên bề mặt ghế da có thứ chất lỏng màu trắng dục vươn vãi, vì trãi qua chuyện tình dục với Bùi Thành Hiên rồi nên cô có thể chắc chắn đây là tinh dịch còn sót lại sau khi người đàn ông bắn ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!