Lúc Lê Trúc Ly và mọi người đến resort thì đã là buổi chiều rồi, mọi người về phòng cất đồ tắm rửa rồi sẽ ra ngoài ăn tối cùng nhau.
Lê Trúc Ly mặc một bộ váy hoa màu hồng nhạt bước ra khỏi phòng tắm rồi lên tiếng nói với Ngô Hoài Phong: "Cậu đi tắm đi mình tắm xong rồi".
Ngô Hoài Phong có chút thất thần bởi vì lúc đến đây Lê Trúc Ly mặc quần jeans màu xanh rách gối và áo thun trong rất cá tính nhưng khi cô mặc váy hoa xõa tóc ra thì trông rất là dịu dàng nữ tính.
Lê Trúc Ly thấy Ngô Hoài Phong cứ ngồi thẫn người ra thì đi đến trước mặt anh rồi lên tiếng hỏi: "Này Ngô Hoài Phong cậu không sao chứ?".
Ngô Hoài Phong có chút giật mình lúng túng đáp: "Tôi đi tắm ngay đây".
Khi Ngô Hoài Phong tắm rửa thay đồ xong bước ra ngoài thì vô tình nhìn thấy Lê Trúc Ly đang đứng ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống vô cùng lãng mạn, trong cô có vẻ rất là thích thì phải.
Ngô Hoài Phong lặng lẽ lấy điện thoại ra chụp lén Lê Trúc Ly vài tấm mà cô không hề hay biết gì hết, anh nhìn ảnh cô gái đang mỉm cười trong điện thoại thì bất giác cũng khẽ cười nhẹ theo một cái.
Lê Trúc Ly nghe tiếng bước chân thì quay người lại, cô thấy Ngô Hoài Phong mặc trên người một chiếc áo sơ mi màu đỏ rượu và quần tây nhìn rất chững chạc trưởng thành chứ không còn là cậu thiếu niên từng ngồi bên cạnh cô thời học cấp 3 nữa.
Ngô Hoài Phong thấy Lê Trúc Ly nhìn mình chằm chằm nên lên tiếng hỏi: "Ủa mặt tôi có dính lọ nghẹ hay gì mà cậu nhìn ghê thế?".
Lê Trúc Ly có chút bối rối vội quay mặt đi chỗ khác né tránh ánh mắt của Ngô Hoài Phong: "Không có, thôi chúng ta xuống nhà hàng của resort ăn tối luôn nha, mọi người đã xuống hết rồi đó".
Ngô Hoài Phong gật đầu: "Được".
Lúc Ngô Hoài Phong và Lê Trúc Ly đến nhà hàng của resort thì mọi người đều đã có mặt đông đủ cả rồi.
Triệu Minh Luân lên tiếng trêu ghẹo Ngô Hoài Phong: "Nè, cậu làm gì con gái nhà người ta mà xuống trễ vậy hả?".
Đỗ Thanh Nhân cũng hùa theo: "Trúc Ly là tiểu thư lá ngọc cành vàng cậu đừng có mà làm bừa thì khó ăn nói với gia đình người ta lắm đó nha".
Lê Trúc Ly nghe thấy như thế liền lên tiếng: "Là tại mình mải mê ngắm hoàng hôn buông xuống trên biển nên mới làm Hoài Phong trễ theo thôi mọi người đừng trách cậu ấy".
Nguyễn Thiên Ý liền kéo tay của Lê Trúc Ly qua ngồi xuống bên cạnh mình rồi nói: "Trời ơi, xem hai người kìa ở bên cạnh nhau mới có khoảng một tiếng đồng hồ thôi mà bên vực nhau ra mặt rồi".
"Mình nói thật mà có bên vực ai đâu".
Ngô Hoài Phong kéo cái ghế trống bên cạnh Lê Trúc Ly ra ngồi xuống trong lòng có chút vui vẻ khi Lê Trúc Ly đang có ý bảo vệ mình nhưng trên mặt vẫn thể hiện sự điềm tĩnh không chút nao núng gì hết.
Dùng bữa tối ở nhà hàng xong, Triệu Minh Luân lại đưa ra đề nghị mọi người cùng đi bar chơi giải trí và được đồng ý.
Ngô Hoài Phong có chút ngạc nhiên bởi vì trước giờ Lê Trúc Ly là kiểu con gái hiền lành dịu dàng chẳng bao giờ chịu đến bar lần nào hết vậy mà lần này cô lại không hề phản đối.
Vào bar, cả nhóm chọn một cái bàn trong góc ngồi xuống, không khí trong bar giờ này cũng khá náo nhiệt chủ yếu là du khách đến du lịch vào trãi nghiệm.
Phạm Mỹ Dung và Nguyễn Thiên Ý đã cùng bạn trai của mình ra ngoài nhảy nhót hòa vào những giai điệu tươi trẻ.
Đỗ Thanh Nhân và Triệu Minh Luân cũng kéo Ngô Hoài Phong ra sàn nhảy tìm bạn nhảy chỉ còn mỗi Lê Trúc Ly là ngồi một mình khá buồn, cô vốn không thích đi bar chẳng qua không muốn làm mọi người cụt hứng nên mới miễn cưỡng đi cùng mà thôi.
Lê Trúc Ly ngồi nhăm nhi ly cocktail nhìn mọi người chơi vui vẻ thì tâm trạng của cô cũng vui vẻ theo nhưng chỉ một lúc sau đó sắc mặt của Lê Trúc Ly có chút tối lại khi nhìn thấy Ngô Hoài Phong đi cùng hai cô gái ăn mặc khá khiêu gợi quay lại bàn.
Mọi người sau một lúc nhảy nhót cũng thấy mệt nên quay lại bàn ngồi uống rượu với nhau.
Triệu Minh Luân nhìn thấy hai cô gái ngồi bên cạnh Ngô Hoài Phong thì liền lên tiếng: "Ôi trời ơi, cậu đúng là sát gái thật đó nha Hoài Phong, vậy mà một lúc bắt được cả hai em xinh gái thế này".
Ngô Hoài Phong hai tay ôm hai cô gái đứng dậy rồi mỉm cười nói: "Tối nay tôi có hẹn với hai người đẹp này rồi sẽ không về đâu, mọi người cứ ở lại chơi vui rồi về trước nha không cần chờ tôi đâu".
Nói rồi Ngô Hoài Phong rời đi cùng hai cô gái kia anh còn lớn giọng nói: "Chúng ta đến khách sạn tình yêu đi, tối nay anh sẽ cho hai biết thế nào thiên đường".
Ánh mắt của Lê Trúc Ly có một nỗi thất vọng dâng lên nhưng cô không thể hiện ra ngoài chỉ có thể trơ mắt nhìn anh rời đi mà thôi.
Nguyễn Thiên Ý thở dài lên tiếng: "Mấy năm nay Hoài Phong thay đổi hẳn từ một đứa nhát gái trở thành một kẻ sát gái".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!