Edit: jena
Nguồn năng lượng trung tâm là nguồn năng lượng quan trọng nhất của tiến hóa giả cải tạo cơ giới, và nó chỉ có một.
Nguồn năng lượng trung tâm của Quý Sở Nghiêu là cấp S, lấy từ một không gian gấp khúc, là một sản vật sinh mệnh cao duy cấp cao, bây giờ khoa học kĩ thuật vẫn chưa đủ trình độ để chế tạo ra nguồn sáng xanh kia.
Mỗi lần một nền văn minh có tính xác định riêng khi xuất hiện trong không gian gấp khúc, dù nền văn minh Cơ Giới là một nền văn minh lớn trong vũ trụ nhưng vẫn phải qua nhiều lần liều mình mới tìm thấy được một lần.
Nhưng mà Quý Sở Nghiêu phiền não cũng không lâu lắm.
Vì cậu là con trai duy nhất của Quý Tư Thành.
Quý Tư Thành là một vị vua không ngai ở thế giới này, còn Quý Sở Nghiêu là người thừa kế quân vương.
***
Tiếng động đánh nhau lúc nãy có hơi lớn.
Kinh nghiệm sinh tồn trong không gian gấp khúc của Quý Sở Nghiêu hiểu nhiên phong phú hơn của Tư Thần.
"Tiếng động sẽ gây chú ý đến những tiến hóa giả khác, họ sẽ nghĩ mình nhặt được của hời. Nhưng bây giờ tôi đã tạm thời mất sức chiến đấu rồi."
Cậu biếtQuy luật của khu rừng hắc ám
"không? Nói đơn giản thì chính là cậu cần xem những người khác đều là kẻ thù. Đó là phương thức sinh tồn tốt nhất ở không gian gấp khúc."
Quý Sở Nghiêu tựa đầu lên vai của Tư Thần:
"Cho nên cậu cũng không cần quá tin tưởng tôi."
.......
Cách trạm nạp điện 4 km.
Quý Sở Nghiêu lại lấy cây đèn gấp của mình ra, chỉ là ánh sáng không còn sáng như lúc đầu.
Tư Thần nhận lấy máy phun sương chữa trị, bắt đầu phun lên chỗ da bị phỏng.
Miệng vết thương nhanh chóng bị bao trùm bởi một tầng hơi mỏng.
Nguc, phía sau lưng, cánh tay cậu đều tiếp xúc trực tiếp với Quý Sở Nghiêu, mức độ phỏng cũng khác nhau.
Nhẹ thì chỉ bị đỏ hồng một mảng da, nặng thì phồng rộp bọt nước, chỗ nghiêm trọng thì đã bị cháy đen.
May mắn là khuôn mặt không tổn hại gì.
Dù sao chữa trị ngũ quan trên mặt vẫn phiền phức hơn so với thân thể, nói không chừng còn phải thay luôn cả đồ nhân tạo.
Quần áo trên người của Tư Thần là nhặt được ở trên đường, khi vén lên, những vết thương vừa đen vừa đỏ dính liền với làn da tuyết trắng rất gây chú ý.
Cậu c4n vạt áo, đem thuốc phun lên miệng vết thương, đau đến run rẩy cả người.
Quý Sở Nghiêu hỏi:
"Có cần tôi giúp không?"
Không cần.
Quý Sở Nghiêu không chớp mắt nhìn chằm chằm cậu, hỏi: Cậu đau hả?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!