Chương 5: Bứt Lông Thiết Quan Công

(nhổ lông gà trống sắt: ý chỉ lấy đi những thứ yêu thích của đối phương khiến đối phương đau lòng tức giận)

Đoàn người của Tam phu nhân buổi sáng đến Dương Châu nhìn như xử lý rất nhiều việc nhưng thực ra kiểm kê xong đồ cưới của Thẩm thị mới vừa sang trưa.

Thế tử gia Thẩm Trác từ Khánh Vân tự trở về vừa đúng lúc được xem cảnh Ngu Thượng hưu thê.

Nhà mẹ đẻ Trần thị ở một thị trấn nhỏ thuộc Dương Châu, Ngu Thượng viết xong hưu thư liền sai người hầu đánh xe ngựa đem Trần thị trả về.

Trần thị thật không cam lòng làm một nữ nhân bị chồng bỏ, ôm lấy chân Ngu Thượng khóc lóc van xin, mong hắn nể mặt con cái bỏ qua cho nàng lần này.

Nhưng hiện giờ trong đầu Ngu Thượng chỉ có danh vọng tiền tài,  Tam phu nhân đã muốn đồng ý giúp, hắn làm sao có thể vì chút tư sắc của Trần thị mà hạ thủ lưu tình?

" Người tới, đem thiếu gia tiểu thư về phòng, không cho phép bước ra ngoài"

Đám nhỏ bị mang đi, Ngu Thượng nhìn Trần thị quỳ dưới chân, tay cầm hà bao, đối Trần thị nói:" Chỗ này có trăm lượng bạc, đều là vốn riêng của ngươi có thể giúp ngươi cả đời cơm áo không lo.

Ngươi đừng oán ta, có trách thì nên trách tên đệ đệ không nên thân của ngươi.

Hưu thê là tốt cho việc thăng quan, bọn trẻ cũng có tiền đồ, nếu không chúng ta một nhà bị ngươi liên lụy cả đời này đều dừng ở đây."

Trần thị nước mắt như mưa, Ngu Thương hưu nàng rồi, hắn phong hầu bái tướng thì có liên quan gì đến nàng nữa?

" Lão gia à, việc để đại cô nương gả cho Tào gia là chủ ý của cả hai chúng ta, phu thê Tam gia bởi vậy hận ta , ngài nghĩ họ sẽ bỏ qua cho ngài rồi giúp ngài thu xếp chức quan sao? Bọn họ rõ ràng muốn trả thù ngài, lão gia đừng mắc mưu !"

Ngu Thượng cười lạnh, tam gia quả thật căm ghét hắn nhưng vì Ngu Ninh Sơ, việc trả thù của Tam gia cũng chỉ dừng ở đây.

Chú ý Thẩm Trác đã trở lại, Ngu Thượng ném hà bao cho Trần thị, rồi ra hiệu cho hai gã sai vặt.

Mỗi người kẹp một tay Trần thị, chặn miệng nàng, lôi ra khỏi Ngu gia, nhét lên xe ngựa.

" Bị hưu mà không chịu trở về nhà, làm thế tử chê cười" Ngu Thượng bước nhanh đến trước mặt Thẩm Trác, ngượng ngùng giải thích.

Thẩm Trác nhìn Ngu Thượng ghét bỏ:" Thẩm thẩm ta đang ở đâu?"

Ngu Thượng nói:" Tam phu nhân đang ở cùng a Vu, Dật công tử tại phòng khách…"

Hắn chưa nói xong, Thẩm Dật từ cửa viện bên kia đến, hướng Thẩm Trác vẫy tay:" Đại ca, tối nay chúng ta ngủ ở đây, sáng mai liền về kinh"

Thẩm Trác xoa cằm cùng Thẩm Trác rời đi.

Ngu Thượng đứng như trời trồng, căm tức nhìn về phía hai kẻ tiểu bối vô lễ, nhưng trong thâm tâm lại cực kỳ hâm mộ, không biết đến ngày tháng nào mình mới có được quyền phú như thế.

Thẩm Trác trở lại nói rõ chuyện bên Khánh Vân tự đã giải quyết xong xuôi, kết quả quẻ bói đương nhiên là hung.

Bà mối nơm nớp lo sợ chạy về chỗ Tào Khuê báo cáo.

Lúc trước hợp tác với Trần thị, Tào Khuê đã trộm nhìn Ngu Ninh Sơ một lần, tên võ tướng năm mưới tuổi rồi vẫn háo săc, liếc mắt một cái bị mỹ mão hấp dẫn, cho nên mới có việc cầu hôn sau này.

Chỉ là nghe nói mẫu tộc Ngu Ninh Sơ tới , ngay cả thế tử hầu gia cũng đến hỗ trợ, bát tự liền xung khắc, Tào Khuê biết cửa hôn sự này gặp khó khăn.

Hắn thích mỹ nhân không có nghĩa mê muội ngu đầu; lão hầu gia trước giữ biên cương có công, thánh tâm vững chắc, tốt nhất vẫn không nên cùng hầu phủ kết thù.

Suy tư một lát, Tào Khuê bảo bà mối nói lại với Ngu Thượng, cứ theo lời đại sư, nếu Ngu Ninh Sơ đã không hợp phong thủy Giang Nam, vĩ mỹ nhân lo nghĩ thôi hôn sự này hủy đi.

Tào Khuê thống khoái thu tay, Ngu Thượng cũng thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị một phần lễ mọn nhờ bà mối đưa giúp cho Tào Khuê.

Tiễn xong bà mối, Ngu Thượng liền tự mình đi hậu viện thông báo tin tức tốt cho Tam phu nhân và Ngu Ninh Sơ.

Nằm trong dự đoán, tam phu nhân thần sắc thản nhiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!