Tối hôm ấy,
Nhận được thông tin Hoàng Mặc Dương đang ở quán bar C
-Night cô bèn thay đồ để chuẩn bị tới đó gặp hắn. Lần trước cô hại hắn phải ngủ cùng Ngô Tuyết Lan, lần này cô lại một thân một mình tới nơi không đứng đắn như thế để tìm gặp Hoàng Mặc Dương e là sẽ không hay. Mặc dù cô có nơm nớp lo sợ bởi dù gì một người như Hoàng Mặc Dương mưu mô xảo quyệt lỡ hắn…
Cô đắn đo thở dài đứng trước gương ngắm nghía dáng vẻ tuyệt mĩ của mình:
"Haizzz, lại phải chạm mặt tên đó, mình không thích chút nào"
Tuy không thích nhưng cô vẫn phải tới đó để moi móc thông tin từ Hoàng Mặc Dương. Sau khi sửa soạn xong xuôi cô mở cửa bước xuống nhà, đang rón rén đi nhỏ nhẹ từng bước để anh không phát hiện thì Giai Kiệt đột nhiên xuất hiện:
"Tô tiểu thư, cô có việc phải ra ngoài sao?"
Cô giật thót tim quay mặt lại hít một hơi thật sâu rồi trả lời Giai Kiệt:
"Suỵt, Nam Thành có nhà không?"
"Anh ấy đang ở trong phòng làm việc hay là để tôi gọi anh ấy cho cô nhé"
"Ấy. Không cần đâu, tôi có chút việc phải giải quyết nếu anh ấy có hỏi thì anh cứ nói là không biết nhé. Vậy thôi, tôi đi đây"
"Ơ…Tô tiểu…"
Cô ba chân bốn cẳng chạy mất, Giai Kiệt chưa kịp nói hết câu thì cô đã mất hút rồi. Cô vì sợ nếu anh biết mình đi gặp Hoàng Mặc Dương sẽ nổi giận cho nên để anh không biết vẫn là tốt nhất.
Tới nơi, mặc dù đây không phải lần đầu cô đến đây nhưng lại cảm thấy không thoải mái cho lắm. Cô sải bước vào trong quán bar, đúng như tên gọi của nó, nơi này ban đêm mới thật sự nhộn nhịp. Trước khi bước vào cô nhận được tin nhắn từ Giản Phong:
"Xin lỗi Dịch Nhi, anh không thể đến tra hỏi cùng em được"
Cô tắt máy thở dài:
"Một mình mình cũng có thể giải quyết được, hừm"
Cô bị ánh đèn nháy của quán bar khiến chói mắt khó xác định người bên trong, từ phía xa Hoàng Mặc Dương đang vui đùa cùng mấy cô gái ăn mặc sexy thì nhìn thấy cô đang loay hoay tìm gì đó. Thấy cô nhớ lại những gì cô làm với mình Hoàng Mặc Dương vừa tức vừa bực hắn vơ lấy chai rượu tu một hơi hết nửa chai rồi đứng dậy loạng choạng bước đến chỗ của cô.
"Không biết tên đó đang ở cái chỗ chết tiệt nào nữa"
Cô nheo mắt nhìn xung quanh đột nhiên bị một cánh tay kéo đi. Cô vội vàng quay sang thì phát hiện là Hoàng Mặc Dương. Hoàng Mặc Dương kéo cô ra khỏi quán bar.
"Đau, anh bỏ tay tôi ra, đau chết đi được"
Cô hất tay Hoàng Mặc Dương ra ôm lấy cổ tay kêu đau. Hoàng Mặc Dương hai mắt lờ đờ nhìn cô đầy sát khí.
"Đau sao? Đau cái này đã là gì so với nỗi đau cô gây ra cho tôi"
Trong khi ấy, ở biệt thự Lục Gia, anh từ trên tầng bước xuống lầu mỗi bước rất vội như đang tìm kiếm gì đó. Giai Kiệt nhìn thấy anh vội vàng như vậy đã đoán ra được anh đang tìm điều gì.
"Thiếu gia, Tô tiểu thư nói là có việc nên đã rời đi rồi"
Anh nhíu mày:
"Cái gì? Cô ấy có nói là đi đâu không?"
"Ờ…cái này…tôi thật sự không biết"
"Thật là…Vậy cô ấy mặc đồ như thế nào?"
"À, Tô tiểu thư mặc bộ đồ giống lần trước khi cùng anh tới quán bar C
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!