Tại căn cứ bí mật BlackWolf,
Sau khi bị Devil phát hiện và mượn danh nghĩa để trừ khử Tô Dịch Nhi, Giản Đan dường như rơi vào tình trạng suy sụp trầm trọng. Đã mấy ngày qua Giản Đan tự giam mình trong một góc không ăn không uống khiến James vô cùng lo lắng.
"Giản Đan, ăn chút gì đó đi, cô cứ như vậy…sẽ chết đấy"
James cầm bát cháo trên tay đến trước mặt Giản Đan để khuyên nhủ nhưng Giản Đan lại lắc đầu:
"Tôi không đói"
"Cô đừng cứng đầu như thế có được không? Cô phải ăn để sống còn gặp lại gia đình cô chứ"
"Bị nhốt ở đây…thì làm gì còn cơ hội trở về để gặp họ chứ?"
Nghe Giản Đan nói vậy James chột dạ. Devil là người xảo quyệt chắc chắn sẽ không bao giờ thả tự do cho người nhà họ Giản.
"James, anh giúp tôi một việc có được không?"
James đặt bát cháo lên bàn ngồi xuống đối diện với cô trả lời:
"Cô nói đi"
"Có thể cho tôi gặp ba của tôi không? Tôi biết là anh biết ba tôi ở đâu mà"
Nhìn gương mặt đáng thương, tuyệt vọng của Giản Đan James không thể không giúp được. Để Giản Đan đi gặp ba mình tuy không phải chuyện khó nhưng…
Thấy James lưỡng lự Giản Đan liền cười trừ:
"Nếu không thể thì thôi vậy"
Đột nhiên James nắm lấy tay Giản Đan kéo đi:
"Đi theo tôi"
James dẫn Giản Đan tới tầng hầm
- nơi Giản Võ và Tô Đại Từ đang bị giam cầm. Đi qua cổng canh gác chỉ có vỏn vẹn hai tên đứng canh nhưng khi thấy James và Giản Đan bước đến bọn chúng liền chặn lại:
"Nơi này không thể vào, thiếu gia mời người về cho"
James lườm nguýt bọn chúng, dù gì thì cũng là thiếu gia lại không được những kẻ dưới quyền tôn trọng.
"Tránh ra, ngay đến cả bổn thiếu gia các ngươi cũng dám cản sao?"
Khuôn mặt của Giản Đan bắt đầu lo sợ, sợ đám người kia đi báo cáo với Devil thì James sẽ bị phạt. Giản Đan định ngăn James lại nhưng có vẻ James rất quả quyết cứ nắm chặt lấy tay Giản Đan.
Hai tên đứng canh nhìn nhau một lúc rồi cũng tránh đường để hai người họ vào bên trong. James lập tức kéo Giản Đan vào trong…
Bên ngoài chỉ có hai tên nhưng không ngờ bên trong lại có nhiều người đến như vậy. Đi đâu cũng toàn thấy người bị nhốt không ngờ kẻ gây thù chuốc oán với Devil lại nhiều tới như thế. Giản Đan có vẻ hơi sợ hãi nhưng có James bên cạnh nỗi sợ ấy lại giảm được một phần.
"Giản…Giản Đan!"
Giản Võ nhìn thấy Giản Đan bèn cất tiếng gọi. Tên phụ trách tuần tra nghe thấy tiếng gọi bèn quay người lại, thấy hai người họ tự tiện xông vào bèn chạy đến:
"Hai người không được vào đây"
"Khôn hồn thì mau mở cửa phòng này nếu không đừng trách bổn thiếu gia"
Tên tuần tra sợ hãi mở cửa cho hai người họ. Giản Đan được gặp ba mừng rỡ chạy ngay đến ôm lấy ba mình. Nhìn ba con họ đoàn tụ người ngoài nhìn cũng thấy cảm động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!