Chương 49: Cô ấy không uống rượu

Sau khi cúp máy, Tống Linh Linh quay đầu lại thì liền phải đối diện với biểu cảm "sâu xa" của Thịnh Vân Miểu.

"Nói chuyện điện thoại xong rồi à?"

Thịnh Vân Miểu vừa ăn hoa quả vừa hỏi: "Gọi điện với Giang Trục mà sao cậu nói chuyện lâu thế.

"Tống Linh Linh ngồi xuống cạnh cô, ghim nửa quả dâu tây lên rồi đáp:"Không nên hỏi thì cậu đừng hỏi.Thịnh Vân Miểu:Chẳng nhẽ tớ không còn là chị em tốt với cậu nữa rồi?

"Tống Linh Linh khẽ hừ:"Cậu thấy sao?

"Thịnh Vân Miểu trợn tròn mắt nhìn cô rồi thở dài một tiếng:"Không biết là lúc nào thì tớ sẽ bị đuổi ra ngoài nữa đây.

"Cô ấy tủi thân nói tiếp:"Bạn tốt yêu đương, thế giới của hai người bọn họ không chứa được mình, mình sẽ không phải ra đường ngủ đấy chứ?Tống Linh Linh:Cậu có thể đi nhờ tổng giám đốc Ôn cưu mang cậu.

"Vừa dứt lời, miếng dâu tây trong tay cô đã bị cướp đi. Tống Linh Linh nhìn bàn tay trống không của mình, khó hiểu."Không được nhắc tới tổng giám đốc Ôn sao?

"Thịnh Vân Miểu gật đầu:"Cậu mà nhắc tới thì không có hoa quả để ăn đâu!

"Tống Linh Linh cong môi cười:"Vậy thì tớ không ăn nữa.

"Cô chọc má Thịnh Vân Miểu:"Kể tớ nghe chuyện tối qua của cậu với tổng giám đốc Ôn đi!

"Giây sau cô đã bị Thịnh Vân Miểu trừng mắt:"Nín họng lại!Tống Linh Linh:Thôi được rồi.

"Cô ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Không gian trong phòng yên tĩnh hồi lâu, Thịnh Vân Miểu như người không xương mà dựa vào người cô lẩm bẩm:"Cậu nhanh nhanh đồng ý yêu đương với đạo diễn Giang đi!"

"?

"Tống Linh Linh nghi hoặc nhìn cô ấy. Thịnh Vân Miểu thật thà nói:"Vậy thì tớ có thể hợp tình hợp lý bàn chuyện công việc với đạo diễn Giang, thậm chí là có được bí mật công việc!"

"...

"Tống Linh Linh chớp mắt:"Tớ là bàn đạp cho công việc của cậu đấy à?

"Thịnh Vân Miểu vô tội nhìn cô:"Tớ đâu có nói vậy đâu!Tống Linh Linh:Ý của cậu là vậy đó!

"Thịnh Vân Miểu ngẫm nghĩ hồi lâu, vốn còn định biện minh rằng mình không phải con người như vậy. Nhưng rồi sau đó, cô ấy thấy mình có vẻ đúng là thế thật."Vậy cậu nói đi, có chịu nhờ đạo diễn Giang cho tớ vào đoàn cùng không?

"Thịnh Vân Miểu nhìn cô. Tống Linh Linh:"Có liên quan gì tới tớ chứ?

"Cô trừng mắt với Thẩm Vân Miểu:"Giang Trục có đồng ý hay không thì là chuyện của anh ấy, chẳng nhẽ tớ còn có thể can thiệp vào quyết định của anh ấy à?Thịnh Vân Miểu:Cậu có thể mà!Tống linh Linh:...

"Cô không muốn nói thêm gì với cô ấy nữa. Thịnh Vân Miểu nhìn thấy biểu cảm cạn lời của Tống Linh Linh thì không khỏi bật cười:"Sao nào, tớ đâu có nói sai.

"Cô ấy tỏ vẻ hợp tình hợp lý nói:"Nếu anh ấy không cho cậu can thiệp vào, vậy thì tốt nhất vẫn đừng nên yêu đương với anh ấy làm gì!

"Tống Linh Linh nhìn cô ấy:"Cậu thấy tớ là loại người thích tham gia vào chuyện của người khác không?"

"Không giống lắm..." Thịnh Vân Miểu thật thà đáp: "Cậu không phải người như thế.

"Tống Linh Linh nhướng mày, ý tứ rất rõ ràng, đã biết tớ thế mà còn muốn tớ phải nhúng tay vào sao? Thịnh Vân Miểu vội giải thích:"Có phải hay không là một chuyện, còn anh ấy có chịu để cậu can thiệp vào hay không thì lại là chuyện khác mà!

"Cô ấy như một chuyên gia không đáng tin trong chuyện tình cảm, hồn nhiên đưa ra quan điểm về tình yêu cho Tống Linh Linh. Tống Linh Linh nghe tai này lọt ra tai kia, có lệ mà đáp lại một tiếng. Đợi sau khi Thịnh Vân Miểu nói xong thì cô mới lên tiếng:"Thế tổng giám đốc Ôn có để cô em gái như cậu can thiệp vào chuyện của anh ấy không?

"Cô cố ý nhấn mạnh vào hai chữ"em gái

". Vừa dứt lời, cô đã bị Thịnh Vân MIểu ném cho một cái gối ôm rồi đạp một đạp. Tống Linh Linh bị đạp nhưng không hề tức giận, cô ngồi lên sô pha đối diện, hỏi cô ấy:"Tối nay cậu định làm gì không?

"Thịnh Vân Miểu tức giận:"Làm gì là làm gì?Tống Linh Linh:Nếu như cậu thấy nhàm chán thì có thể đi xem phim cùng tớ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!