Đối diện với đôi mắt quyến rũ của anh, Tống Linh Linh cảm thấy hơi lúng túng.
"Tôi không…
"Giang Trục nâng mi, đôi mắt chứa ý cười như thật lại như giả:"Không cái gì?"
Tống Linh Linh im lặng.
Cô ngẫm nghĩ, lời vừa rồi của cô ở trong mắt Giang Trục còn không phải là không có lương tâm à?
Giang Trục quả thật có hút thuốc lá, nhưng anh cũng không nghiện thuốc mà chỉ khi nào phải quay đêm anh mới cần hai điếu để tỉnh táo, thời gian còn lại anh sẽ không động vào thuốc lá.
Ít nhất là Tống Linh Linh chưa từng thấy anh hút thuốc nơi đông người qua lại ở phim trường.
Bây giờ tránh ở chỗ khuất hút thuốc, cô đoán có lẽ anh đang phiền não chuyện gì đó.
Mà ngọn nguồn của phiền não lần này, rất có thể là vì cô.
Không phải Tống Linh Linh tự luyến, mà cô biết rõ ràng tác phong làm việc của Giang Trục.
Video quay cảnh NG của cô hôm nay được blogger tung lên mạng, ngoại trừ nhân viên công tác trong đoàn làm phim quay lén bán đi thì anh chẳng nghĩ tới gì khác.
Giang Trục sẽ không cho phép nhân viên công tác như vậy tồn tại trong đoàn làm phim của anh.
Tống Linh Linh không rõ có phải anh đã tìm được người tung video là ai, rồi đau đầu không biết nên xử lý thế nào không.
Hay là vẫn chưa tìm được, đang suy nghĩ xem đó là ai.
Nói tóm lại, bất kể là trường hợp nào, đối với Giang Trục mà nói đều là chuyện khiến anh phải suy nghĩ.
Anh suy nghĩ mới ở chỗ này hút thuốc giải sầu.
Cô thì hay rồi, không chỉ không nói một câu cảm ơn, còn nói anh lãng phí vì hành động "lịch sự" dập thuốc khi cô đi đến.
"... Không có gì.
"Tống Linh Linh lúng ta lúng túng. Giang Trục mỉm cười, nghiêng đầu nhìn cô:"Muốn hít khói thuốc à?
"Tống Linh Linh nghẹn họng:"Tôi không.
"Cô chỉ nhất thời nhanh miệng. Giang Trục nhìn chằm chằm cô một lúc, rồi thu ánh mắt về. Tống Linh Linh do dự vài giây, vẫn là nhấc chân đi về phía anh. Cô đến gần, đến mí mắt Giang Trục cũng không buồn nhúc nhích. Hai người cứ như vậy mà sóng vai đứng chung một chỗ, không ai mở miệng phá vỡ sự yên tĩnh này. Một lúc lâu sau, Tống Linh Linh mới không nhịn được mà nói:"Đạo diễn Giang, anh đang nhìn gì thế?
"Cô đã nhìn theo ánh mắt của Giang Trục, nhìn chằm chằm vách tường rêu xanh loang lổ trước mặt một lúc lâu."...Giang Trục nâng mi:Cô cảm thấy tôi đang nhìn cái gì?"
Anh nghiêng đầu, đặt ánh mắt lên người cô.
Ánh mặt trời buổi sáng chói gắt mà tươi đẹp, xen qua kẽ lá lưa thưa mà chiếu lên người bọn họ.
Buổi sáng Tống Linh Linh đi ra ngoài ăn sáng không trang điểm. Dưới ánh mặt trời, Giang Trục như có thể nhìn thấy lông tơ thật nhỏ trên hai má trắng nõn của cô, cùng với… bờ môi căng mọng hồng hào của cô.
Ý thức được điều này, Giang Trục hơi dịch tầm mắt.
Tống Linh Linh ngắm nhìn ngũ quan sắc nét của anh gần trong gang tấc, chợt bừng tỉnh.
Tuy đã lâu rồi, nhưng trong đầu Tống Linh Linh vẫn nhớ tới lời đánh giá của truyền thông dành cho đạo diễn mới Giang Trục trước đây.
Không nói tới cá tính Giang Trục khiến cho người ta hận đến nghiến răng, ngoài tài năng và sự nhạy bén đến kinh người, anh còn có cả gương mặt đẹp hơn cả nam minh tinh của anh.
Tống Linh Linh nhớ rõ ràng, khi bộ phim điện ảnh thứ hai của anh được công chiếu không có gì nổi trội, cư dân mạng còn hài hước nói không thì anh chuyển sang làm minh tinh đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!