Đột nhiên, chuông điện thoại kéo suy nghĩ của Tống Linh Linh quay lại.
Cô phản ứng chậm chạp liếc nhìn điện thoại di động của mình, sau đó quay qua nhìn người bên cạnh, "Điện thoại của cậu đang đổ chuông à?"
Thịnh Vân Miểu ngẩn người nhìn tên người gọi tới, "Ừm."
Tống Linh Linh thăm dò, "Tại sao cậu không —— "
Khi cô nhìn thấy ba chữ "Ôn Trì Cẩn", lời chuẩn bị nói ra đành nuốt xuống.
"..."
Hai người rơi vào bế tắc một lúc, Tống Linh Linh chọc chọc tay của cô ấy, "Sao cậu không trả lời?"
Thịnh Vân Miểu suy nghĩ một chút, "Tớ thật sự không muốn nghe."
Câu trả lời này khiến Tống Linh Linh phải giơ ngón tay cái lên với cô ấy.
Cô đoán trên đời này người dám không nhận điện thoại của Ôn Trì Cẩn, lý do chỉ vì hai chữ không muốn, cũng chỉ có một mình Thịnh Vân Miểu thôi.
Tống Linh Linh lại nằm xuống, cầm điện thoại di động lên lướt Weibo, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, ngẩng đầu nhìn Thịnh Vân Miểu.
"Tớ hỏi cậu một vấn đề giả thiết nhé."
Thịnh Vân Miểu cho cô một ánh mắt nói đi.
Tống Linh Linh cũng không cần phải ăn nói khéo léo ở trước mặt cô ấy, hỏi thẳng: "Nếu như cậu là fan của tớ, thì sẽ là kiểu fan nào?"
Thịnh Vân Miểu nghe cô nói thế, không chút suy nghĩ nói, "Bây giờ tớ đã là fan của cậu rồi mà."
Tống Linh Linh nghẹn họng, trừng mắt nhìn cô bạn, "Chúng ta không quen nhau."
"À." Thịnh Vân Miểu ngẫm nghĩ ý của cô, đại khái là đã hiểu.
"Cậu muốn hỏi, nếu như tớ không quen biết cậu, tớ sẽ là kiểu người xem phim rồi thành người hâm mộ cậu, hay là nhìn thấy vẻ ngoài của cậu rồi thành người hâm mộ cậu đúng không?"
Tống Linh Linh: "...Ừ."
"Cái này còn phải hỏi sao?" Thịnh Vân Miểu nhìn cô, "Cậu quên những lời tớ nói khi bắt chuyện với cậu ở rạp chiếu phim rồi à?"
Tống Linh Linh: "..."
Cô nhớ đến câu đầu tiên Thịnh Vân Miểu nói với cô.
Lúc đó cô ấy ngồi bên cạnh cô, nhìn chằm chằm cô lúc lâu, dáng vẻ muốn nói lại thôi, rồi hỏi cô, "Cô là minh tinh mới vào giới giải trí à?"
Tống Linh Linh nói không phải.
Thịnh Vân Miểu gật đầu, lại hỏi: "Vậy cô muốn làm minh tinh không?"
Cô ấy cảm thấy khuôn mặt của Tống Linh Linh không thể lãng phí được, nếu như Tống Linh Linh muốn, cô ấy có thể giới thiệu cô với Ôn Trì Cẩn.
Dù bị Tống Linh Linh từ chối, nhưng Thịnh Vân Miểu vẫn không nản lòng.
Thịnh Vân Miểu mặt dày hỏi thông tin liên lạc của Tống Linh Linh, mỗi ngày ngoài việc chia sẻ những chuyện của Giang Trục và kịch bản phim, thì sẽ là thuyết phục cô vào giới giải trí.
Khi đó Tống Linh Linh mới là sinh viên đại học năm nhất, cô đúng là không có suy nghĩ tham gia vào giới giải trí.
Sau khi lên đại học năm hai Tống Linh Linh gặp được Đường Vân Anh, cô mới tình cờ bước vào giới giải trí này. Cũng vì chuyện này mà Thịnh Vân Miểu đã thở dài không biết bao nhiêu lần, nếu cô ấy biết dây dưa một chút nữa thôi là Tống Linh Linh sẽ đồng ý, thì cô ấy sẽ chăm chỉ hơn nữa cô ký hợp đồng với công ty của Ôn Trì Cẩn.....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!