Ma nữ đứt tay ứa nước mắt.
---
21/11/2021
Edit: Nhật Nhật
Không biết sao nhà tôi lại có quả audio sà cà lầy tục tiệp bên trên nhỉ? Tôi đọc truyện ở nhà người khác có thấy có đâu ta. Nhiều bạn bấm vô hỏi tôi lắm ý.....
Miêu Triết Ngôn cảm thấy xúc động sâu sắc.
Cô gái này chắc chắn là một người yêu âm nhạc thuần túy, không bị vẻ bề ngoài nông cạn mê hoặc.
Anh ta lập tức đặt bút ký xuống, nhưng mới viết được đến một nửa, tờ giấy trên tay đã bị người khác lấy mất.
Miêu Triết Ngôn rất tức giận, ngẩng đầu lên, thấy người vừa giựt tờ giấy ký tên của mình đi là Quỳnh Nhân thì càng cáu tiết.
"Cậu làm gì thế hả?"
Quỳnh Nhân cũng đang muốn hỏi đối phương câu này đây, cậu chán ghét nhìn cái tay đeo vòng ngọc kia: "Anh nhìn cho rõ chút đi."
Miêu Triết Ngôn chăm chú nhìn lại, mồ hôi lạnh lập tức vã ra ròng ròng, chảy cả vào mắt.
Cái tay này, chỉ có đúng cánh tay mà thôi, phía sau còn không còn gì nữa. Vậy mà ban nãy anh ta lại không thấy có chỗ nào kỳ quái.
Anh ta lại nhớ tới chuyện Quỳnh Nhân từng lên một hot search về coi âm vô cùng khó tin, thì dù có không muốn tin, bây giờ cũng phải tin.
Anh ta gặp quỷ rồi.
Quỳnh Nhân lật tờ giấy kia lại xem, chuyện khá giống với suy đoán lúc sáng sớm của cậu. Chữ viết trên giấy chính là thỏa thuận thế thân, bết bát hơn chính là, Miêu Triết Ngôn đã ký —— Nửa tên của anh ta lên đó.
Cánh tay gầy gò mảnh mai kia sau khi bị Quỳnh Nhân túm được thì bắt đầu liều mạng giãy dụa. Quỳnh Nhân giựt cái vòng tay kia xuống, cưỡng chế gấp chỗ cùi chỏ của cánh tay kia thành hình chữ V, rồi tròng lại cái vòng kia lên, thít chặt.
Cánh tay nọ tức thì yên tĩnh lại, cơ bắp co quắp, bất động một chỗ. Không biết là do không dám động đậy hay là bị Quỳnh Nhân dọa cho hôn mê rồi.
Cả người Miêu Triết Ngôn, chỗ nào cũng thấy không ổn, nếu hôm nay anh ta biết Quỳnh Nhân là người hung hãn thế này sớm vài giây thôi, anh ta tuyệt đối sẽ tỏ ra cung kính với cậu.
Quỳnh Nhân một tay cũng có thể thoải mái bắt quỷ thế này, muốn bóp chết anh ta còn không phải quá đơn giản sao?
Người hâm mộ thấy Quỳnh Nhân đột nhiên chen ra, đi về phía bên kia đều tò mò ngó xem.
Quỳnh Nhân không muốn làm lớn chuyện, cũng không muốn khiến mọi người hoảng sợ, nghe thấy tiếng thông báo đã đến trạm bèn thấp giọng nói: "Xuống tàu với tôi."
Miêu Triết Ngôn lập tức đứng dậy.
Quỳnh Nhân quay người lại, mỉm cười, nói với fan hâm mộ: "Tôi và thầy Miêu đây có chút chuyện công việc cần bàn bạc, phải xuống tàu ở đây rồi, mọi người đi đường chú ý an toàn nhé."
Ngôn Mặc nhất định đã giúp cậu báo cảnh sát rồi, sao vẫn không có ai đến xử lý cái tay này vậy.Biệt thự của Phó Gia Trạch đã phải bán đi, giờ chỉ có thể ở nhà Mạnh Thanh Hành.
Gã bây giờ giống như chuột chạy qua đường, người người hô đánh. Từ hôm gã bị ho ra máu kia, hôm sau so với hôm trước lại càng xui xẻo hơn, Văn Hóa Chân Thành cũng bỏ mặc gã, các nhãn hàng cùng chương trình giải trí ký kết trước đó đồng loạt hủy hợp đồng, còn yêu cầu gã phải bồi thường thiệt hại do scandal của gã làm ảnh hưởng đến hình ảnh của họ.
Phó Gia Trạch hiện tại thật sự có cảm giác cùng đường mạt lộ. Gã nhìn Mạnh Thanh Hành đang ở bên cạnh chăm sóc mình, cảm thấy nếu Mạnh Thanh hành đồng ý hi sinh vì gã thì có lẽ gã vẫn có cơ hội trở mình.
Bên ngoài có người ấn chuông cửa.
"Ai vậy?"
"Chuyển phát nhanh đây."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!