Anh phải tìm được cô!
Nhìn Quan Ny Vi bị người đàn ông khác mang đi trước mặt mình, Giang Phong Duệ chỉ muốn nổi điên, không để ý đến hiện trường hỗn loạn, vội vàng xông ra ngoài.
Mặc dù biết người đem cô đi không phải là kẻ địch, chắc chắn sẽ không thương tổn đến cô nhưng anh vẫn cảm thấy vô cùng lo lắng.
Không phải anh sợ cô gặp nguy hiểm mà là sợ cô sẽ không trở lại bên cạnh mình nữa.
Nếu như từ nay về sau, anh không được gặp cô nữa thì nên làm sao?
Giang Phong Duệ càng nghĩ càng sợ, ngay cả tiếng điện thoại nghe vào tai anh tựa như tiếng gọi hồn.
Anh ảo não nghe điện thoại.
"Này".
"Duệ ca ca!". Bên đầu kia điện thoại truyền đến giọng oán trách của Đinh Nhược Du.
"Anh cuối cùng cũng tiếp điện thoại, em gọi nhiều lần rồi sao đều không ai nghe máy? Hai ngày nay anh ở đâu vậy?".
"Anh ở công ty". Anh vừa trả lời vừa nhấn nút thang máy.
"Anh ở công ty làm gì? Tại sao có thể để em ở nhà một mình?"(còn mạng zìa nhà là may lắm rồi còn ở đó này vs nọ=]]) Đinh Nhược Du cực kỳ tức giận.
"Anh có biết hay không em một mực chờ anh? Em thật sự sợ…thật sự sợ…"
"Anh đang chăm sóc Vi Vi". Anh cắt đứt lời cô.
Cô cũng lên giọng. "Lại vì cô ấy!". Ngữ điệu tràn đầy oán hận.
Giang Phong Duệ cau mày.
"Cô ấy là vì cứu em mới bị thương".
"Em biết rõ, coi như em thiếu cô ấy một cái nhân tình". Cô miễn cưỡng hừ nhẹ. "Nhưng người thiếu là em, anh nói cho em biết cô ấy đang ở bệnh viện nào em có thể đi xem, không cần anh thay em báo ơn".
Anh không phải đang báo ơn. Giang Phong Duệ không vui mím môi, hít sâu một cái, cố gắng bình tĩnh lại.
"Không sao, chuyện ngày đó nhất định em cũng đã bị hù sợ vì vậy ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi".
"Em không muốn!". Đinh Nhược Du phản bác. "Trừ phi anh về nhà với em".
"Em nghe lời đi, Nhược Du….."
"Em nói em không muốn! Anh tại sao vẫn chưa trở lại? Còn phải ở bên cạnh bồi nữ nhân kia sao?".
"Cái gì nữ nhân kia? Cô ấy có tên!". Giang Phong Duệ gần như mất khống chế mà quát.
"Anh……lại hét với em". Đinh Nhược Du phát hiện anh tức giận, ủy khuất nói.
"Sao anh lại quan tâm cô ấy như thế? Cô ấy đã sử dụng phương pháp gì đến quyến rũ anh……….".
"Nhược Du!". Anh tức giận mà rống lên trong điện thoại.
Cô bị hù sợ không dám tiếp tục lên tiếng.
"Em tại sao lại biến thành như vậy? Trước kia em thiện lương, biết hiểu biết thông cảm cho người khác, tại sao hiện tại lại nói lời như thế? Vi Vi cứu em một mạng, nói như thế một chút em cũng không thấy áy náy sao?". Anh giận dữ mắng cô.
"Em…………. dĩ nhiên rất cảm tạ cô ấy". Đinh Nhược Du ngập ngừng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!