Chương 79: Ngoại Truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân Chúng Ta Kết Hôn Đi End

Diệp Mộc Chân quơ nắm lấy tay người đứng bên cạnh mình nhưng thoáng chốc cô liền nhận ra có gì đó không đúng.

Bàn tay này mịn màng mảnh mai, không to và sần sùi như tay Trình Thiếu Khanh.

"Diệp tiểu thư, hân hạnh gặp mặt." Người phụ nữ lịch sự nói.

"Cô là ai?" Diệp Mộc Chân hụt hẫng hỏi.

"Tôi là La Quế, người sẽ chăm sóc tiểu thư trong thời gian tới."

"Khanh Khanh đâu?"

"Trình tổng hiện đang có việc gấp rất bận nên chưa thể tới thăm Diệp tiểu thư.

Ngài ấy cũng rất vui mừng khi biết cuộc phẫu thuật thành công."

Diệp Mộc Chân bắt đầu xuất hiện những linh cảm không lành.

Đây cũng không phải lần đầu Trình Thiếu Khanh rời bỏ cô mà đi nhưng hiện tại cô đâu còn là tiểu nha đầu ngây thơ như ngày xưa nữa đâu.

"Vậy làm phiền cô rồi." Diệp Mộc Chân cười gượng đáp.

Khoảng một tuần sau Diệp Mộc Chân tháo băng.

Từng tia nắng mai chiếu lên bờ mi cô, cô chầm chậm mở mắt, những hình ảnh màu sắc dần chuyển biến trong con ngươi đen tuyền ấy.

"Diệp tiểu thư, cô có thể nhìn thấy tôi chứ?" La Quế hỏi.

Diệp Mộc Chân hướng đôi mắt về phía La Quế.

Cô ấy rất trẻ nhưng lại vô cùng chín chắn, khoác trên mình bộ đồ công sở và tóc buộc cao phía sau gọn gàng.

Thái độ và tác phong làm việc của cô ấy, Diệp Mộc Chân đánh giá rất chuyên nghiệp.

"Tôi thấy." Diệp Mộc Chân nhàn nhạt trả lời.

Điều cô cảm thấy đáng tiếc nhất chính là người đầu tiên cô nhìn thấy lại không phải Trình Thiếu Khanh.

Suốt một tuần nay anh không hề đến thăm Diệp Mộc Chân, những gì cô biết chỉ là thông qua lời kể hời hợt của La Quế.

Thi thoảng Đàm Lâm cũng có ghé qua hỏi thăm tình hình nhưng sau đó lại rời đi rất vội vã.

Diệp Mộc Châu cũng biết đôi chút về công việc mà Trình Thiếu Khanh đang làm vậy nên cô rất lo lắng.

Hắc bang là một chốn náo loạn, sinh mạng như cỏ rác có thể biến mất bất cứ lúc nào.

"Bác sĩ nói chúng ta có thể xuất viện rồi." La Quế báo lại.

"Bây giờ tôi sẽ sắp xếp đồ để đưa tiểu thư về nhà."

"Khanh Khanh có về nhà không?" Diệp Mộc Chân hỏi.

"Trình tổng vẫn còn bận việc nên ít khi về nhà." La Quế không nói thêm gì và bắt đầu đi dọn dẹp đồ.

Đường về nhà vốn không xa nhưng khi di chuyển được mười lăm phút thì Diệp Mộc Chân cảm thấy lạ lẫm.

Chiếc xe càng đi càng xa thành phố, trước đây không nhìn thấy nhưng cô vẫn biết biệt thự của Trình Thiếu Khanh nằm ở trung tâm, con đường cô đang đi rất lạ.

"Chúng ta đang đi đâu vậy?" Diệp Mộc Chân hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!