Chương 27: Thai Giả Thành Thật

"Tối qua, một trận mưa lớn đột ngột đổ xuống đã gây ra không ít thiệt hại về người và tài sản.

Trên đoạn đường cao tốc M, một chiếc Bentlay mang biển số D.666666 đã gặp tai nạn nghiêm trọng.

Người đàn ông được tìm thấy trong tình trạng vô cùng nguy kịch, hiện đang được cấp cứu điều trị."

Chu Linh Vân đứng trước màn hình lớn, người đàn ông được phóng viên ghi lại trong vụ tai nạn xe ấy lại chính là Lục Sở Ngạo.

Cô thẫn thờ mềm nhũn người, lo sợ lập tức chạy đến bệnh viện.

Hứa Ngụy không kịp đuổi theo, hắn đứng ở trước cửa sốt ruột gọi lớn.

"Tiểu thư, hiện tại cô không được đến đó, Lục phu nhân sẽ phát hiện ra mất! Bà ấy sẽ không tha cho cô đâu!"

Chu Linh Vân cùng chiếc xe sớm đã khuất dạng, Hứa Ngụy vội lấy máy gọi cho Phùng Khải.

"Phùng thiếu, có chuyện không hay rồi, tiểu thư sau khi nghe tin Lục thiếu bị tai nạn đã lập tức chạy đến bệnh viện tìm người."

"Cậu nói cái gì? Không phải nói trông chừng con bé cẩn thận, không được để nó ra khỏi nhà sao?"

"Tôi...! tôi ngăn không kịp!"

"Mau đuổi theo con bé."

Khùng Khải dập máy, gấp gáp đi đến bệnh viện để ngăn Chu Linh Vân lại.

Cô rất nhanh đã đến tới nơi, theo thông tin có được của y tá mà tìm đến phòng cấp cứu của Lục Sở Ngạo.

Lúc này, Lục Sở Viêm và Liễu Như Ý đều đã có mặt ở đây, ca cấp cứu cũng chỉ vừa hoàn thành.

"Bác sĩ, bác sĩ, con trai của tôi thế nào rồi?"

"Cũng may cấp cứu kịp thời, bây giờ bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch."

Bác sĩ khi này rời đi cũng là lúc Chu Linh Vân chạy đến.

"Sở Ngạo thế nào rồi? Anh ấy có sao không?"

Chu Linh Vân thở gấp, vì vội chạy tới đây cho nên cô đã quên đeo chiếc bụng giả.

Liễu Như Ý lúc này liền chú ý đến chiếc bụng nhỏ ấy, bà dường như hiểu ra mọi chuyện, lập tức tát thẳng vào mặt Chu Linh Vân.

"Đồ khốn! Cô dám...! cô dám lừa chúng tôi?"

Chu Linh Vân bây giờ mới nhận ra bản thân đã thiếu sót thứ đó, đến lúc này mọi chuyện đều đã vỡ lẽ.

Lục Sở Viêm cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy sự thật trước mặt này, hắn ta tiến lại gần chất vấn cô.

"Cái thai...! cái thai đó là giả?"

"Tôi..."

"Chu Linh Vân đồ phụ nữ độc ác! Tại sao cô lại làm như vậy? Tại sao? Cô chính là kẻ đã khiến cho Sở Ngạo thành ra nỗng nỗi thế này! Cô mau nói đi, tại sao!?"

Liễu Như Ý ôm lấy bả vai cô mà đau khổ gào lên, dọa cho Chu Linh Vân không cách nào giải thích.

Cô lúc này cũng choáng váng, thân thể như không còn một chút sức lực nào, từ từ ngã xuống.

"Chu Linh Vân cô mau tỉnh lại! Đừng diễn nữa, mau trả lời câu hỏi của tôi, Chu Linh Vân."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!