Chương 22: Sự Cố Trong Đêm Sinh Nhật

Kể từ ngày hôm ấy, mối quan hệ của Chu Linh Vân và Lục Sở Ngạo đã tốt lên trông thấy.

Ngoài việc ở công ty, thời gian còn lại anh đều dùng để ở bên Chu Linh Vân.

Cùng cô đi dạo, đi tập yoga cho bà bầu, ngày ngày tìm tòi rồi nấu ăn, bồi bổ cho cô hết mực.

Chu Linh Vân cũng vì vậy mà trở nên tự phụ vào người đàn ông này, mặc dù trong lòng có nhiều những rung cảm mãnh liệt nhưng cô luôn dặn lòng đó chính là cảm giác chiến thắng khi đã lừa được anh.

Cho đến một hôm...!

"Đã là mười một giờ đêm rồi, anh đưa tôi ra ngoài làm gì vậy?"1

Chu Linh Vân bị bịt mắt rồi dẫn đi tới nơi nào đó mà cô không biết, Lục Sở Ngạo cứ bí bí hiểm hiểm, ngay cả Hứa Ngụy cũng không thấy có ý kiến gì.

Đến khi dừng lại, anh mới ghé vào tai cô hỏi.

"Chuẩn bị xong chưa?"

"Làm gì mà mờ ám vậy? Anh đừng làm tôi sợ đấy..."

Thời khắc Lục Sở Ngạo buông bàn tay mình ra, một dải ánh sáng chạy dọc theo mặt đất lan rộng ra tứ phía.

Thế rồi, hòa cùng ánh đèn sáng chói là âm thanh náo nhiệt của mọi người.

"Linh Vân, sinh nhật vui vẻ!"

Chu Linh Vân trợn tròn mắt ngạc nhiên, Lục Sở Ngạo vậy mà lại vì cô tổ chức một bữa tiệc sinh nhật bất ngờ thế này, đến chính cô cũng còn không nhớ sinh nhật của bản thân! Anh ôm lấy vai cô, đưa cô đi tới vị trí trung tâm nơi hàng chục ánh mắt ngưỡng mộ đang hướng tới.

Chu Linh Vân dĩ nhiên vui nhưng cô vẫn còn tỉnh táo lắm, Lục Sở Ngạo còn dám công khai khoác vai cô thế này, hơn nữa bao nhiêu ánh mắt đang đổ dồn về phía họ, anh ta không biết sợ sao?

"Này Sở Ngạo, anh tạo cho mình tôi bất ngờ thôi, muốn tạo thêm cho mọi người bất ngờ nữa à?"

Lục Sở Ngạo không hiểu ý cô, anh hướng mắt xuống đáp.

"Ý gì?"

"Anh xem bao nhiêu người ở đây, anh lại dám khoác vai tôi.

Đừng quên bọn họ vẫn coi tôi với anh là..."

Chưa để cô nói hết đã chặn miệng, Lục Sở Ngạo mỉm cười tự tin.

"Tôi đã căn dặn hết mọi người rồi.

Ở đây đều là bạn bè của em cả, không có người ngoài."

"Linh Vân, sinh nhật vui vẻ nhé, tôi mời cô một ly rượu."

Lệ Ni đưa cho Chu Linh Vân một ly rượu, trên gương mặt không có chút ý kiến khi thấy hai người có vẻ thân thiết.

Nhận thấy lời nói của Lục Sở Ngạo quả thật đúng, cô mới yên tâm mà cùng mọi người vui vẻ nhập tiệc.

"Cảm ơn tất cả mọi người đã đến bữa tiệc vào đêm muộn thế này!"

"Còn không phải vì ai đó lôi kéo à?"

Dương Mỹ An lại gần, có vẻ như cô vẫn chưa thể quên được chuyện cái thai giả kia.

Chu Linh Vân bá lấy tay người bạn thân thiết, nũng nịu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!