Chương 33: The Think Lines

jungkook rượt theo yuna mà lỡ mất dấu cô, quái gì mà đi nhanh thế con gái con đứa chứ có phải đàn ông đâu đi gì mà nhanh thế không biết.

định quay trở về sân bóng thì thấy yuna đang đứng phía sau cậu.

đúng, cô đang đi tới nhà của taehyung quả là jeon jungkook bắt mồi vẫn nhanh nhạy như ngày nào, nhưng khá tiếc cô đây không dễ bị lọt vào tầm ngắm của jungkook.

yuna cười mỉm lộ ra hai má lúm đồng tiền hỏi cậu

" sao thế? jungkook tìm tớ à"

jungkook bây giờ vẫn giữ được thần thái của mình, cậu đáp trả lại yuna một cách đầy mạnh mẽ và dứt khoát

" chắc vậy, còn cậu thì đang định đi tìm taehyung đúng không?"

yuna cười mỉa mai bước đến gần hơn ghét sát tai cậu thì thầm

" nếu là đúng thì cũng không đến lượt cậu quan tâm đâu bạn học jeon."

nói rồi cô định bỏ đi nhưng đã bị jungkook kịp thời giữ lại, xiết chặt tay yuna cậu gằn giọng nói

" một thân một mình đi qua nhà nam nhân như vậy không cảm thấy có gì đó kì dị sao?"

yuna không cảm thấy sợ hãi ngược lại còn đối đáp cậu

" nếu sợ thì tôi đã không liên tục đến nhà anh ấy hết lần này đến lần khác rồi, còn cậu thì chắc chưa bao giờ được đặt chân vô đó đâu nhỉ?"

yuna à, vậy là cậu không biết taehyung và jungkook hai người ấy đã tiến xa với nhau tới mức nào rồi.

jungkook lúc này cảm thấy yuna thật sự quá ngốc đi, đúng là tiểu tam mà chỉ giỏi được cái mồm chứ cái đầu chả  nhận thức được gì hết.

" đúng, taehyung chưa bao giờ cho tôi tự đi vào nhà của anh ấy, cô biết vì sao không?"

nói rồi jungkook thở dài ra một tiếng khoanh hai tay lại lắc đầu

" vì tôi chưa kịp bước vào thì anh ấy đã bế tôi lên tận phòng anh ấy rồi."

yuna tức đến nổi bấu chặt hai tay lại miệng thốt không nên lời

" cậu.. cậu rốt cuộc là gì của taehyung?"

jungkook đưa tay lên hai bên thái dương xoay xoay suy nghĩ

" là gì nhỉ, hỏi thử kim taehyung đi"

yuna từ khi nào mà cười phá lên khiến jungkook khó hiểu nhìn cô.

" jungkook à cậu nhớ lá thư đó chứ?, một lá thư đầy chấn động"

jungkook nghiến răng, ra là con nhãi này cậu đoán không sai mà ngay từ đầu đã đoán trúng người viết thư là một nữ sinh chứ không phải nam sinh, nét viết ngay ngắn đẹp đẽ như vậy không lẫn vào đâu được. Nhưng cái cậu cần bây giờ là sự bình tĩnh để đối phó với yuna.

" là mày viết?"

yuna gật đầu móc điện thoại ra đưa trước mặt cậu, đây là số điện thoại của bố mẹ cậu sao yuna lại có nó?

" jungkook à đây có phải là số bố mẹ cậu không? chả là hôm bữa tớ có thấy danh sách phụ huynh của lớp, vô tình tên bố mẹ cậu lại nằm ngay hàng đầu tiên, thật trùng hợp có phải không?"

nếu yuna không phải là con gái thì nãy giờ nó đã nằm lê lết dưới đất rồi!

" mày tính hù dọa tao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!