Hoàng tử gầy yếu giống như con mèo bệnh, bị kéo tới trước mặt ta.
Hắn nhút nhát sợ sệt mà trốn phía sau người khác, không có dáng vẻ Hoàng tử gì cả.
Bà vú liên tục cáo tội:
"Nương nương thứ tội, sức khoẻ của Tứ Hoàng tử không tốt, hơi nhút nhát chút."
Khi đứa nhỏ này chào đời thì mẹ hắn đã chết, vẫn luôn được nuôi trước mặt Thái Hậu, Thái Hậu lại không thường xuyên ở trong cung, lại rơi vào tay Chu Huân.
Mười tháng thì tám tháng đều dưỡng bệnh.
Nhưng rốt cuộc, còn sống.
Cũng rốt cuộc, rơi xuống tay ta.
Ta mỉm cười đứng dậy, trên mặt là vẻ dịu dàng chưa từng có.
"Tới đây, ngươi tới đây, để ta nhìn kỹ xem, con trai ta trông như thế nào."
Sinh con cho Thẩm Xung ư?
Sức khoẻ của Mạnh Cẩm không thích hợp.
Mà ta cũng không ngu xuẩn đến mức sẽ giao uy hiếp của mình vào tay hắn.
Huống chi, ta chờ không kịp.
Có sẵn vừa đúng lúc.
23.
Không có thế gia bối cảnh, ta chỉ có Thẩm xung mà thôi, hắn cũng không đề phòng ta.
Đứa con trai mà ta nhặt không được kia, tất nhiên là muốn có thầy tốt thì có thầy tốt, muốn có chỗ ở tốt cũng có chỗ ở tốt.
Ngay cả Thẩm Xung cũng thường xuyên vào lúc làm bạn với ta, ngẫu nhiên chơi cờ, vẽ tranh với Thẩm Dục Nhiên, còn cùng nhau làm mọi thứ với ta.
Thấy ta càng đi càng cao, con trai ta cũng dần dần bộc lộ tài năng, Thần Phi đứng ngồi không yên.
Nhị Hoàng tử càng ngày càng đi gần gũi với chúng đại thần, thậm chí còn muốn đuổi tận giết tuyệt đối với Tam Hoàng tử.
Lại xúi giục đủ loại quan lại ép Thẩm Xung lập trữ.
Hoàng Đế đang tuổi tráng niên, bị con trai ép buộc sớm lập Thái Tử, đã phạm vào kiêng kị.
Hắn cố tình bắt việc nhỏ bé không đáng kể mà tham nhi tử của ta một quyển.
Thần phi trăm phương ngàn kế vì nhi tử mưu hoa hết thảy, chỉ còn cách một bước, đột nhiên im bặt.
Nhị Hoàng tử kết bè kết cánh, tàn hại thủ túc, tâm tư ác độc, bị ném đi đất phong, không được gọi thì không được nhập kinh.
Tất cả những chuyện này, kể từ khi ta xúi giục Thần phi làm Nhị hoàng tử lộ mặt, chính là kết cục đã định.
Cây đổ bầy khỉ tan, những đại thần một lòng luồn cúi, nghe mùi vị lại tới lấy lòng ta.
Ta không phản ứng với kẻ nào cả.
Chỉ khi dùng trả với các nữ quyến, giống như vô tình nhắc tới Dũng Nghị Hầu phủ ngày xưa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!