21.
Bởi vì người khởi xướng là Hoàng Hậu, được hắn tha thứ.
Đoạt quyền quản lý lục cung của Hoàng Hậu, cấm túc nàng ở Vị Ương Cung dưỡng bệnh, để cho ta trút giận.
"Chờ sức khoẻ của nàng tốt lên, trẫm phong nàng làm Quý phi. Không cần náo loạn nữa, được không?"
Náo loạn ư?
Sau khi xác chết của Lý Trinh Nhi bị phát hiện, ta lấy trâm cài dính máu của nàng làm quà tặng cho Hoàng Hậu, đưa tới Vị Ương Cung.
Nghe nói trâm cài còn mang theo mùi của thi thể, Hoàng Hậu nương nương nôn cả ngày.
Náo loạn tới trước mặt Thẩm Xung, hắn tới dỗ dành ta.
Ta không trả lời, răng rắc một tiếng bẻ một nhành mai vươn ra.
"Nếu ta muốn nàng ta đền mạng cho ta thì sao!"
"Mạnh Cẩm!"
Hắn đang nhắc nhở ta, ta là Mạnh Cẩm, là một người vô dụng không có đường gia của Hầu phủ.
Tất cả những gì ta hiện đang có, đều là hắn cho ta.
Ta nên thuận theo nghe lời, mặc người người xoa bóp.
Mùa xuân tháng ba, ta lại cảm thấy lạnh.
"Nàng ấy cũng chết trong tay Hoàng Hậu sao? Ngươi cũng vẫn che chở nàng ta?"
Ta hỏi thẳng một câu, khiến cho Thẩm Xung không thở nổi
"Hôm nay trẫm có chuyện quan trọng, ngày mai lại đến thăm nàng."
Nhắc tới Vân Đường hắn lại muốn trốn.
Bởi vì hắn áy náy, bởi vì hắn chột dạ, bởi vì hắn không dám đối mặt.
"Bọn họ nói, là nàng ta bức tử Vân Đường."
Bóng dáng của Thẩm Xung cứng đờ, ánh mắt hung ác dừng trên mặt ta.
Nhưng ta không chút nào sợ hãi:
"Đã chết nàng còn chưa đủ, còn muốn ta cũng chết sao?"
"Hay là nói, ngươi chưa bao giờ yêu nàng, cũng chưa bao giờ động lòng vì ta!"
"Làm càn!"
Hắn lần đầu tiên tức giận như, không tiếc cho ta một bạt tai.
"Trẫm quá chiều chuộng ngươi, khiến cho ngươi không biết trời cao đất dày."
"Ngươi cho rằng ngươi là ai, một đồ vật trẫm nuôi cho vui mà thôi."
"Kể từ hôm nay, ngươi ở trong cung chăm sóc sức khoẻ, chỗ nào cũng không được đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!