"Tiểu Hàn, rời giường, nên đi làm. Con hôm nay không phải còn có hội nghị quan trọng sao?"
Lăng Tịch đẩy cửa phòng ra, đi đến bên giường vỗ nhẹ Bạch Tiểu Hàn nhắc nhở lịch trình hắn hôm nay.
"Ô... Không đi..."
Bạch Tiểu Hàn chui lại vào chăn, mơ hồ trả lời một tiếng.
"Không được! Rời giường! Đi làm!"
Nam nhân tiến lên xốc chăn lên, cầm lấy tay hắn muốn đưa hắn từ trên giường kéo dậy. Ai ngờ, đụng tay Bạch Tiểu Hàn, nam nhân cảm giác được tay hắn rất nóng.
Nam nhân sờ sờ cánh tay Bạch Tiểu Hàn, lại lo lắng sờ về phía trán Bạch Tiểu Hàn.
Thật quá nóng.
Nam nhân vừa định rút tay, Bạch Tiểu Hàn liền đưa tay giữ bàn tay trên trán mình, muốn lưu lại xúc cảm mát lạnh.
"A... Thoải mái."
"Tiểu Hàn, con cảm thấy ở đâu không thoải mái?"
Nam nhân dùng tay còn lại dò xét cơ thể Bạch Tiểu Hàn, lại sờ trán của mình, lo lắng dò hỏi.
Bạch Tiểu Hàn làu bàu vài tiếng, sau đó chậm rãi mở mắt ra, nhỏ giọng gọi nam nhân một tiếng,
"Ba?"
"Vâng. Tiểu Hàn, con nằm đây, ta đi lấy nhiệt kế tới đo nhiệt độ cơ thể con."
Bạch Tiểu Hàn chớp mắt, nhu thuận đáp
"Dạ".
Ngày hôm qua Bạch Tiểu Hàn vội vội vàng vàng chạy đi ra ngoài, trở về toàn thân ướt đẫm, vẻ mặt tươi cười.
Nhìn Bạch Tiểu Hàn ướt sũng, sợ Bạch Tiểu Hàn sẽ cảm mạo, nam nhân hối hắn đi tắm, thay đổi quần áo, cũng đưa cho hắn một bát canh nóng. Ai biết... Bạch Tiểu Hàn vẫn bị cảm.
Nam nhân một bên lo lắng nhìn Bạch Tiểu Hàn, lại nhìn đồng hồ báo thức đặt ở bên giường. Nam nhân lấy nhiệt kế trong nách Bạch Tiểu Hàn ra xem
-- ba mươi chín độ rữa, quả nhiên là phát sốt, hơn nữa còn là sốt cao.
"Tiểu Hàn, con sốt cao, chúng ta đi bệnh viện được không?"
"Không đi, đau..."
Hắn chán ghét uống thuốc, càng sợ tiêm thuốc, hắn một chút cũng không muốn đi bệnh viện.
"Không đau, ta sẽ nói y tá nhẹ tay một chút, sẽ không đau. Ngoan, con hiện tại phát sốt, vẫn là đi bệnh viện tiêm hoặc là truyền dịch, như vậy sẽ nhanh khỏi một chút."
"Ô... Không đi, đau..."
"Thế nhưng..."
Trong khoảng thời gian ở chung, đủ để cho nam nhân nhận ra Bạch Tiểu Hàn đã thay đổi. Bạch Tiểu Hàn trí óc khôi phục rất thông minh, học cái gì cũng rất nhanh. Trừ bỏ ngẫu nhiên làm nũng, đa số thời điểm, đều là biểu hiện trầm ổn.
Có thể nhìn thấy Bạch Tiểu Hàn sinh hoạt giống người bình thường thật tốt. Nhưng nam nhân vẫn hoài niệm khi hắn đơn thuần thích dính vào mình, hắn đột nhiên thành thục, hiểu chuyện, nam nhân có cảm giác mình bỏ lỡ thời gian thấy con mình lớn khôn.
Hiện tại, Bạch Tiểu Hàn bởi vì bị bệnh mà làm nũng, cũng biểu lộ ra tính trẻ con, nam nhân không khỏi có chút hoài niệm. Hiện tại Bạch Tiểu Hàn cái dạng này mới là quen thuộc nhất nha!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!