Gió bão đang gào thét, mưa to nện xuống nóc nhà, tiếng lộp bộp khiến lòng người rối bời.
Nhưng một ngày mưa như vậy, sau một buổi trưa như vậy, ở trong vòng tay của đại tiểu thư, lòng Mục Hiểu Hiểu cảm nhận được sự yên tĩnh đã lâu không thấy.
Không lo lắng những việc nhỏ nhặt, không mang gánh nặng tương lai, cũng không vướng bận quá khứ.
Hiểu Hiểu ngồi trên mặt đất như một đứa trẻ, nhẹ nhàng dựa vào đầu gối của đại tiểu thư.
Còn đại tiểu thư sẽ dịu dàng sờ tóc nàng và nghe nàng hát những câu hát lệch tông lạc nhịp.
"Người nói người đã nhìn thấu thế đời, người nói rằng người chẳng ngờ sẽ gặp được cô ấy."
...
Trước mặt đại tiểu thư, Mục Hiểu Hiểu mãi mãi không cần che giấu.
Nàng không phải là cô giáo Mục.
Không phải là chị gái của ai.
Nàng chỉ là nàng.
Người nào cũng sợ Tần Di, chỉ mỗi nàng không sợ.
Nàng thậm chí còn liều lĩnh khiêu khích điểm mấu chốt của cô, bay qua bầu trời một lần lại một lần nữa, trêu chọc cô hết lần này đến lần khác, lại vẫn có thể toàn thân mà lui.
Một kẻ nghiện.
Một kẻ thiên vị.
Tần Di luôn cúi đầu nhìn nàng, nét mắt đôi mày chìm trong dịu dàng dưới ánh đèn.
Chỉ có căn phòng của họ mới có thể chặn được cơn bão dữ dội bên ngoài và ngăn cách mọi ác ý.
Tần Di đã từng chán ghét đủ thứ trên đời, thời gian đối với cô chỉ là một loại chờ đợi hoang phí, nhưng hiện tại, cô dường như được sống lại.
Theo tiếng hát, Mục Hiểu Hiểu đã bình tĩnh lại rất nhiều, nàng ngước lên nhìn đại tiểu thư rồi mỉm cười.
Tần Di cũng nhìn nàng, ánh mắt nuông chiều gợn sóng lăn tăn.
Cô giáo Mục vốn luôn táo tợn, bị nhìn như vậy lại có chút xấu hổ, nàng cúi đầu chôn vào lòng đại tiểu thư.
Tần Di cảm nhận được nhịp tim gấp rút của nàng, từng âm thanh đều nói lên cô gái trong lòng đang vui sướng và kích động đến nhường nào.
Ngay lúc này đây, cô đã gặp may.
May mắn thay, mặc dù thất vọng về thế giới này, nhưng cô không từ bỏ mạng sống, bỏ lại một ngày mai tàn lụi trong tâm thức của cô thời ấy.
"Tắm rửa không?."
Mục Hiểu Hiểu chống cằm lên đùi đại tiểu thư.
Cơ thể Tần Di cứng đờ, nhìn nàng chăm chú.
Mục Hiểu Hiểu mím môi: "Em làm được."
Mong muốn của con người được chia thành các cấp độ khác nhau
Mới hôm qua, nàng còn sợ phải tắm chung với đại tiểu thư, sợ sẽ vô tình bại lộ lòng mình;
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!