-
--Tại sao không ôm cô?
Đại tiểu thư cụp mắt, bộ dạng nhỏ bé ủy uất giống như cục đường mềm mại làm trái tim Mục Hiểu Hiểu tan chảy.
Nàng từng nhìn thấy rất nhiều dáng vẻ của đại tiểu thư.
Lạnh như băng, cấm dục, nóng nảy, tâm tình bất định, ôn nhu, ẩn nhẫn...
Duy nhất chỉ không có dáng vẻ này.
Ngọt ngào đáng yêu như một cục đường.
Mục Hiểu Hiểu tim đạp nhanh, linh hồn nàng giống như không còn ở đây vậy, nàng đưa hai cánh tay ra ôm lấy Tần Di.
Tần Di tựa vào lòng nàng, hài lòng cọ qua cọ lại, nhắm mắt lại.
Có thể là do nhắm mắt, khóe môi của cô hơi cong lên giống như chú mèo con hài lòng khi được chủ nhân trấn an vậy.
Tay của Trương Xảo che miệng, trong lòng đã gào thét vô số lần.
A a a a!
Cập bến rồi, cô ấy không chỉ gặp được người thật mà còn đẩy thuyền thành công thần tượng bao năm với bạn thân nhất của mình.
Mục Hiểu Hiểu cứ như vậy ôm Tần Di, để cô tựa vào lòng mình, ở khoảng cách gần như vậy nàng nghe rất rõ tiếng nhịp tim của đại tiểu thư.
Nếu như lúc tỉnh táo, không uống rượu, đại tiểu thư nhất định có thể khắc chế bản thân giả bộ như không có gì phát sinh nhưng sau khi uống rượu cô hoàn toàn không đè nén chính mình nữa, cô dặt cằm trên đai lưng Mục Hiểu Hiểu, ngẩng đầu nhìn nàng, đôi mắt đen tràn đầy hờn dỗi của thiếu nữ.
Mục Hiểu Hiểu cúi đầu nhìn cô, mặt đỏ bừng.
Như này thì ai chịu nổi chứ?
Ở góc độ này đại tiểu thư thật đáng yêu làm người ta muốn giơ tay ra véo một phát.
Ánh trăng khắc họa hàng lông mày của cô, vì đang say mà bút pháp tô điểm nó càng thêm dịu dàng.
Cô dùng ánh mắt đen nhánh nhìn chằm chằm Mục Hiểu Hiểu, vừa cười vừa kéo Mục Hiểu Hiểu xuống.
Bây giờ đừng nói là kéo Mục Hiểu Hiểu hướng xuống, dù có bảo nàng đi chết, nàng đến đầu cũng không thèm lắc cái nào.
Mặc dù không biết đại tiểu thư đang làm cái gì nhưng Mục Hiểu Hiểu vẫn nghe lời ngồi xổm xuống, còn tưởng rằng cô có lời gì muốn nói với mình nhưng khi nàng vừa mới ngồi xuống, đại tiểu thư vòng tay ôm lên, lần này cô trực tiếp tựa đầu vào ngực Mục Hiểu Hiểu.
"Thình thịch thình thịch."
Cô bất giác cong khóe môi, giống như một đứa trẻ, lắng nghe tiếng nhịp tim của Mục Hiểu Hiểu.
Đây là âm thanh dễ nghe nhất đại tiểu thư từng nghe qua.
Mục Hiểu Hiểu cả người giống như bị ném vào nồi nước sôi.
Trong lòng, trong đầu đâu đâu cũng là những đóa hoa nở rộ.
Trương Xảo:...
A a a a a a a a!
Tiếng thét chói tai thật sự không nhịn được nữa rồi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!