Chương 35: (Vô Đề)

Mục Hiểu Hiểu nhìn người trên màn hình không chớp mắt, hoàn toàn không biết đại tiểu thư bên cạnh tay đã siết thành nắm đấm, trong lòng cô thậm chí còn dâng lên một luồng lệ khí, thúc đẩy cô muốn đứng lên đoạt lấy điện thoại của Mục Hiểu Hiểu quăng thẳng xuống đất, đạp cho nát bét.

Nhưng thân phận đại tiểu thư vẫn còn đó không cho phép cô được làm như vậy.

Điều làm Tần Di bất lực hơn nữa chính là cô có lý do gì để tức giận? Cô dựa vào đâu mà nổi nóng?

Cô thích Mục Hiểu Hiểu nhưng Mục Hiểu Hiểu lại không thích cô, trong lòng nàng cô chỉ là một người chị gái tốt mà thôi.

Nỗi buồn bực lan tràn trong lòng đại tiểu thư, khiến cô cảm thấy rất khó chịu nhưng lại chẳng biết phát tiết bằng cách nào, chỉ có thể nhẫn nhịn nuốt xuống.

Mục Hiểu Hiểu hoàn toàn không biết trong lúc nàng chìm đắm vào đống ảnh, đại tiểu thư ở bên cạnh đã sớm lượn một vòng qua bể khổ, trong lòng đã đạp nát điện thoại của nàng không biết bao nhiêu lần.

Nàng dùng ngón tay gõ trên màn hình để phóng to bức ảnh lên, nhất là vị trí đôi mắt rồi nhìn đi nhìn lại.

Tần Di hít một hơi thật sâu.

Cô nghĩ nếu Mục Hiểu Hiểu thực sự lợi hại như thế, vậy thì nàng cứ giữ nguyên như này đừng bao giờ quay đầu nhìn cô.

Nếu có một ngày nàng quay đầu, đại tiểu thư nhất định phải để Mục Hiểu Hiểu nếm trải cảm giác của mình hôm nay.

"Ôi, đại tiểu thư, chị nhìn mắt cô ta này." Mục Hiểu Hiểu hoàn toàn không biết nàng đã bị chụp mũ "Nhất định bị trả thù", nàng chăm chú xem ảnh như vậy vốn không phải vì thưởng thức sắc đẹp hay gì mà chủ yếu là do bệnh nghề nghiệp.

Tần Di lạnh lùng nhìn nàng.

Nhìn cái gì?

Cô ta có thân phận địa vị gì, có xinh đẹp đi nữa cũng đáng để cô phải nhìn sao?

...

Mục Hiểu Hiểu vẫn tiếp tục phóng to đôi mắt, giống như chuyên gia PTS vậy, nhất định phải nhìn thấy gì đó trong đôi mắt ấy.

Nhịn không được, Tần Di liếc nhìn người trên màn hình, cô nhíu mày một cái, cô ta không phải là nghệ sĩ của Nam Dương sao?.

Ngôn Tình Nữ Phụ

Người này là Tiết Mạn Lan, người mẫu được công ty tập trung nâng đỡ nhưng mãi vẫn không nổi, bởi vì tính cách cô ta kiêu ngạo thích khoe khoang, không giống như những nghệ sĩ hoặc người mẫu khác chăm chỉ làm việc, nghe lời công ty.

Cô ta chính là kiểu người tùy tiện, được ngày nào hay ngày ấy, kiếm tiền hôm nay không nghĩ đến ngày mai, kể cả là người đại diện cũng đừng hòng chi phối cô ta, ở công ty nổi tiếng là phóng túng ngang ngược.

Thêm vào đó gia cảnh cô ta cũng không tệ, chỉ ra ngoài tùy tiện chơi đùa vậy mà lại có chút danh tiếng, thật làm cho người khác vừa chả biết phải làm sao vừa tức giận.

Tần Di có ấn tượng với cô ta, bởi năm đó có lần khi cô đến Nam Dương, lúc đỗ xe xong đang muốn đi lên lầu thì nghe tiếng có người kêu lên.

"Ái ái ái, đừng đi!"

"Chị chờ một chút Mạn Lan, sao chị lại uống cái thứ này! Chị là người mẫu, làm ơn có ý thức tự giác chút đi được không?"

...

Ngay sau đó, một người phụ nữ cao ráo thon thả mặc áo da, tay trái cầm ly cà phê, móng tay sơn màu đỏ rực, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười đắc thắng như một đứa trẻ.

Sau khi đi ra nhìn thấy Tần Di, cô ta ngẩn ra còn cắn môi theo thói quen, hít một hơi thật sâu, ánh mắt trừng lớn.

Tần Di mặc một cái áo khoác dạ đen vừa vặn ôm lấy cơ thể, cô vốn đã cao, màu đen càng làm cho vóc dáng trở nên thon thả, vòng eo nhỏ lộ ra tăng thêm cảm giác nữ tính.

Cộng thêm khí chất của cô làm Tiết Mạn Lan không thể rời mắt, trong lòng suy nghĩ đây có phải lãnh đạo đến kiểm tra không?

Đến tận khi người đại diện đi tới, nhìn thấy Tần Di cũng cực kì sửng sốt: "Đại tiểu thư."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!