Chương 17: Tử trúc thần châm

Diệp Âm Trúc mỉm cười nói: " Thật ra đạn cầm chính là đánh để cho tâm của mình cảm nhận. Tần gia gia từng nói qua, khi dùng cổ cầm phải chú ý tới thất lệ: minh đạo đức, cảm quỷ thần, mỹ phong tục, minh tâm sát, chế thanh điều, lưu văn nhã, thiện truyền thụ.

Cầm đức trước tiên được thể hiện qua cầm nghệ. Bản thân phải cùng cầm huyền tương hợp, nếu không sẽ không thể tấu lên những cầm khúc tuyệt vời.

Tô Lạp cảm thán nói:

"Xem ra không có chuyện trời sanh chức nghiệp, chỉ có thể dựa vào bản thân a! Ta thấy tương lai ngươi có hy vọng trở thành thần âm sư rồi. Vừa rồi trên lầu ta thấy ngươi và vị An Nhã tiểu thư kia nói chuyện liên quan đến học viện, có chuyện gì không?".

Diệp Âm Trúc trầm ngâm nói:

"Trước tiên đi tìm Hải Dương đã".

Tô Lạp phì cười:

"Ngươi định làm gì? Chẳng lẽ trời hôm nay sẽ có bão a?".

Diệp Âm Trúc mặt đỏ lên, hơi giận nói:

"Ngày hôm qua không phải ta cố ý. Giờ ta đi tìm Hải Dương vì chuyện gương mặt của nàng".

Tô Lạp sững sờ, kinh ngạc nhìn Diệp Âm Trúc:

"Vì chuyện gương mặt ư? Hải Dương vì chuyện này đã rất thương tâm rồi, chẳng lẽ ngươi định" bỏ đá xuống giếng

"sao? Thật ra nếu gương mặt của nàng ta không bị thương thì dám chắc là tuyệt sắc mỹ nữ". ( bỏ đá cuống giếng có ý nghĩa đại loại như chọc ngoáy thêm vào nỗi đau của người khác)

Diệp Âm Trúc tức giận nói: Ta là loại người bỏ đá xuống giếng

"sao? Huống chi, để đánh giá một nữ tử có đẹp hay không, không thể chỉ dựa vào gương mặt. Một nữ tử cho dù gương mặt có đẹp đến đâu mà tâm địa xấu xa thì cũng giống như sửu nữ ( loại con gái vất đi)".

Tô Lạp sắc mặt hơi đổi, hỏi:

"Vậy rốt cuộc ngươi tìm Hải Dương làm gì?".

Diệp Âm Trúc đáp:

"Ta muốn thử xem có thể giúp nàng trị liệu được hay không. Ta thấy tâm tình Hải Dương lạnh như băng nguyên nhân là do vết thương trên mặt. Nữ tử mà bị hủy dung nhan chắc là đau khổ lắm. Với phương pháp của ta, gương mặt của nàng ấy có cơ hội hồi phục được".

Tô Lạp ngơ ngác nhìn Diệp Âm Trúc: " Ngươi nói ngươi có thể trị liệu được? Gương mặt của Hải Dương cho dù quang minh hệ ma pháp sư tối cường đại cũng không thể trị liệu được a! Ngươi chắc không biết về gia tộc của Hải Dương. An thiết lạc đề gia tộc là một trong tam đại gia tộc của mễ lan đế quốc.

Ông nội của Hải Dương là tử tinh long kỵ tướng còn lại của mễ lan đế quốc

- nguyên soái Tây Đa Phu. Tây Đa Phu nguyên soái có hai người con trai mà trưởng tử chính là cha của Hải Dương. Mẹ của Hải Dương là muội muội của mễ lan hoàng đế Bối Lỗ Tư Khoa Ni.

Bọn họ chỉ có một nữ nhi duy nhất, nói cách khác Hải Dương là hoàng thân quốc thích. Cho dù tướng mạo của nàng đối với gia tộc không mấy quan trọng, nhưng cũng đã mời rất nhiều y sư giỏi nhất tới trị liệu. Ta xem ngươi không có cơ hội thành công đâu.

Ngươi không cần vì chuyện hôm qua mà nhọc công như vậy

". Diệp Âm Trúc than nhẹ một tiếng, nói:" Trong trận đấu ngày hôm qua, khi nhìn thấy gương mặt của nàng ấy, ta đã muốn thử trị liệu một lần giúp nàng. Mà cách trị liệu của ta rất khác người, cho dù có một tia cơ hội mỏng manh cũng không nên buông tha a!

Ngươi định để nàng ấy sống mà như chết, cả đời thống khổ ư?

". Tô Lạp nhìn thật sâu vào mắt Âm Trúc rồi nói:" Âm Trúc, ta thấy ngươi đích thị là một thằng ngốc. Bất quá lại là một thằng ngốc đáng yêu. Ta sẽ cùng đi với ngươi xem sao, không các ngươi cô nam quả nữ thật không thuận tiện ".

Khi hai người bọn hắn trở về mễ lan học viện thì trời đã tối. Hai người trước hết ghé qua thực đường ( nhà ăn) ăn bữa tối, sau đó mới đi đến ký túc xá của thần âm hệ đệ tử.

Diệp Âm Trúc và Tô Lạp đều không biết Hải Dương ở đâu, bất quá ngoại trừ phòng của Diệp Âm Trúc, thần âm hệ đệ tử đều cúng ở một chỗ, như vậy cũng tiện đi tìm.

"Ý! Kia không phải là Diệp Âm Trúc sao? Sao ngươi lại tới đây?". Diệp Âm Trúc và Tô Lạp vừa đến thần âm hệ túc xá khu, đã thấy Tuyết Linh. Lúc này Tuyết Linh đang ngồi chải tóc trước cửa khu ký túc xá, bộ dáng xem chừng chuẩn bị đi nghỉ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!