Sau khi Lam Sam nhận
lại điện thoại di động của mình liền nhắn cho Tống Tử Thành một tin nhắn để thể hiện sự cảm ơn, thuận tiện giải thích một chút lý do tại sao
chính cô không có thể tự ra cổng nghênh tiếp lãnh đạo được.
Tống Tử Thành không trả lời cô.
Gà Đàn Tử Kiều Phong mua về ăn rất ngon, cả Lam Sam và Schorodinger đều
thể hiện sự thỏa mãn ra mặt, mặc dù có một vấn đề nảy sinh giữa một
người một mèo là " cái đùi gà cuối cùng ai sẽ được ăn đây". Kiều Phong
sợ Schorodinger khổng thể chống đỡ nổi nên phán luôn là dành cho Lam
Sam, dù như thế thì Lam Sam ăn hơi bị quá nhiều…. Tính toán, có lẽ nên
làm gì đó để có thể kích thích cô tiêu hóa hết chỗ thức ăn này thôi. Cơm nước xong, Kiều Phong đưa ra ý kiến muốn đi tản bộ vài vòng. Trước đây, thường sau bữa cơm tối anh sẽ ra cửa dạo một lúc, nhưng từ ngày Lam Sam xâm chiếm vào cuộc sống của anh, các thói quen cũng bị thay đổi loạn
xạ, bây giờ anh định khôi phục lại truyền thống tốt đẹp này.
Lam Sam cũng muốn đi.
Kiều Phong cảm thấy, xét ở một góc độ nào đó Lam Sam và Schorodinger đều có
điểm giống nhau là khá dính người. Schorodinger bám anh vì ỷ lại vào
anh, còn Lam Sam bám anh… Đại khái hẳn là vì sắc tâm với anh bất tử?
Bên ngoài cửa, mặt trời đã lặn dần, ánh tà dương yếu ớt, đèn đường vẫn chưa được bật lên nên toàn bộ thế giới đều như chìm vào màn đêm đen tối.
Lam Sam đi bên cạnh Kiều Phong, cô chắp tay sau lưng, vì tâm trạng đang vui vẻ nên chân tay tung tẩy, vừa đi vừa nhảy nhót, dù không quá mạnh nhưng vẫn tạo nên cảm giác. Kiều Phong không thể nhịn được nữa, mới ra sức ấn bả vai cô:
- Cô không định để sa dạ dày đấy chứ?
Khuôn
viên của tiểu khu này được xanh hóa rất tốt trên một diện tích khá lớn,
lại luôn được chăm sóc cẩn thận, ngay đến thảm cỏ cũng được cắt tỉa
chỉnh chu, hoa và cây xanh được trồng trong khuôn viên rất xanh tươi.
Trên lối vào tiểu khu có một cái sân rộng, giữa quảng trường còn có đài
phun nước, đến tối khi phun nước dưới đáy bể sẽ có đèn màu chiếu sáng
với các hình ảnh không ngừng biến hóa từ hình dáng bọt nước đến muôn màu vạn sắc trong suốt rực rỡ, đẹp không sao tả xiết.
Hai người cùng đi dạo trên khoảng sân rộng, nhìn ngắm bọn trẻ con nô đùa, xem các bác
gái đang tụ tập ca múa trước sân, gió đêm thổi đến xóa tan những âm
thanh ồn ã chỉ để lại trong lòng cảm giác bình yên.
Lam Sam nhắm
mắt lại, cô cảm thấy tinh thần đang được thả lỏng, nội tâm vô cùng yên
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!