Sau khi hoàn tất công
việc thị sát, Tống Tử Thành yêu cầu triệu tập toàn thể công nhân viên
trong công ty đến phòng hội trường lớn để tham dự một cuộc họp. Bởi vì
có tương đối đông người, nên sẽ có khá nhiều người phải đứng. Lam Sam
mặc dù có tư cách để được ngồi ghế nhưng cô quyết noi gương cho binh sĩ
mà đứng giữa một đống người.
Cô cúi thấp nhất có thể, cố gắng khiến bản thân trở nên càng thấp càng tốt, sau đó lẩm bẩm nói:
- Nghìn vạn lần đừng nhìn thấy tôi, nghìn vạn lần đừng nhìn thấy tôi….
Tống Tử Thành đột nhiên nghiêng đầu, ánh mắt như đinh ghim bắn qua đây.
Lam Sam:
- ….
Vẫn may là anh không nhìn lại mà khẽ liếc đảo qua bằng một cái nhìn sắc
bén. Những người đứng xung quanh Lam Sam đều bị liên lụy vì không biết
đại Boss đang lườm ai.
Lam Sam cảm thấy mình đang lành ít dữ nhiều.
Tống Tử Thành rất tự nhiên chào hỏi xã giao một vài lời, sau đó anh bắt đầu
vào vấn đề chính trong đó vừa tán dương vừa nêu những phê bình cần cố
gắng với một mức độ vừa phải, dù sao anh mặc dù là đại Boss nhưng vẫn
không phải là người điều hành công ty nên vẫn phải để lại cho tổng giám
đốc của họ chút mặt mũi.
Sau đó, Tống Tử Thành tuyên bố rằng
trong khoảng thời gian rảnh rỗi không biết làm gì anh đã tự chủ trì công đạo với " cuộc điều tra tố chất tận tâm của nhân viên", hiện anh muốn
tổng kết một chút về kết quả đạt được.
Lam Sam trốn sau một người đàn ông cao 1 mét 85, to lớn vạm vỡ, đầu cúi như sắp chui vào mai. Cô
đoán mình chắc chắn sẽ bị điểm danh phê bình, không biết Tống Tử Thành
sẽ mắng cô như thế nào đây, liệu có tống cổ cô cuốn gói luôn không…. Lam Sam tự an ủi bản thân, thích cút thì cút, người như thế mà cũng đòi mở
công ty, ai thèm làm chứ!
- Trong cuộc điều tra này, có nhân
viên có biểu hiện tốt nhưng cũng có người biểu hiện chưa được tốt lắm,
lại có người biểu hiện rất không tốt. Để khích lệ căn cứ vào biểu hiện
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!