Văn Châu Liên bị nhạo báng không ra gì, sự oan ức của cô ta, chuyện cô ta hết sức hy vọng Tống Sư Yểu về nhà, trong lời nói lộ ra gia cảnh nghèo hèn của bố mẹ nuôi Tống Sư Yểu, những oán hận, đố kỵ của Tống Sư Yểu đối với cô ta… sau khi chuyện Evans là anh trai Tống Sư Yểu lộ ra thì đều đã trở thành hòn đá đập ngược vào cô ta.
Trong lòng Văn Châu Liên tức như điên, nhưng ngoài mặt vì vẫn còn nhớ mình còn đang trong chương trình phán xét nên cô ta cố rặn ra nụ cười cứng ngắc nói với khán giả: "Wao, bị phản công lại một trận rồi, Tống Sư Yểu thật sự quá lợi hại, tôi đã rất cảnh giác rồi, không ngờ vẫn bị cô ta tính kế. Tôi tiếp xúc với cô ta lâu như vậy mà cô ta không hề tiết lộ một chút gì về hoàn cảnh gia đình bố mẹ nuôi mình…"
Văn Châu Liên vừa nói thế, trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức có không ít người nói đỡ cho cô ta. Họ nghĩ rằng Tống Sư Yểu đang cố ý, đang chờ tới ngày khiến Văn Châu Liên phải xấu hổ, dưới vẻ ngoài bình thản đó là tâm tư thâm trầm. Dù sao cũng coi như là đã chuyển được hướng bình luận.
Ekip chương trình thấy thế bèn cảm thấy Văn Châu Liên cũng còn có chút thông minh, ít nhất không giống như hai người trong tập đầu, cũng không giống Tưởng Mật ngu xuẩn chưa bắt đầu đã bị đá bay, có thể trông đợi vào biểu hiện của cô ta.
Văn Châu Liên lại cho khán giả đang xem phát sóng trực tiếp một liều thuốc an thần, cô ta nói: "May mà tôi cũng không khinh thường cô ta, vì thế mà còn mượn những ca khúc kinh điển của các bậc tiền bối đi trước, cũng coi như có thể cạnh tranh được với cô ta rồi. Tôi sẽ cố gắng hết sức mình, sẽ ép cô ta phải lộ ra bộ mặt mà cô ta không muốn cho ai biết!"
"Châu Châu cố lên!"
"Những người tam quan bất chính nhiều thật sự, đây là chương trình phán xét mà cứ làm như đang đọc sảng văn vậy, phán quan minh tinh bị ức hϊếp đáng ra nên là chuyện khiến người ta phẫn nộ mới đúng."
"Châu Châu cứ mạnh dạn mà làm đi!"
"Cho Tống Sư Yểu đẹp mặt!"
"Ha ha, không muốn để bị cười nhạo thì trước tiên Văn Châu Liên đừng nên sử dụng những bài hát trong thế giới thực vào thế giới thực tế ảo, xây dựng hình tượng thiên tài, xem mà cảm thấy kỳ không chịu được."
Văn Châu Liên đã làm tốt công tác chuẩn bị phản kích rồi, chỉ là cô ta đang nhẫn nại chờ đợi thời cơ tốt nhất.
Mà lúc này, một vị phán quan minh tinh khác cũng đã ra tay rồi.
Trước khi sắp bắt đầu lên đảo sinh tồn, Tống Sư Yểu đi tới cô nhi viện giờ chỉ còn lại nhà trống một chuyến.
Sau một thời gian dài như vậy, cô nhi viện này vẫn chưa được xây dựng lại, vẫn giữ hình dáng ban đầu. Lúc đó cảnh sát nằm vùng được vài ngày thì nhìn thấy viện trưởng đang ngược đãi một bạn nhỏ, nhân chứng vật chứng đều có đủ, cả cô nhi viện này lập tức bị tóm gọn.
"Cô ấy đã biết Tưởng Mật đã chết trong thế giới thực tế ảo chưa?"
"Nói thật thì cô ta phải chịu trách nhiệm về cái chết của Tưởng Mật trong thế giới thực tế ảo chứ?"
"Ủa hỏi chấm? Liên quan gì tới Tống Sư Yểu vậy? Đó là do Tưởng Mật tự bê đá đập chân mình, ok?"
"Tưởng Mật tự làm tự chịu là một chuyện, nhưng cô ta nên áy náy lại là một chuyện khác, trong tình huống đó ai cũng sẽ áy náy thôi."
"Tống Sư Yểu thật sự nên áy náy, dựa theo kịch bản thì đến năm cô ta 18 tuổi nhà họ Văn mới tìm được cô ta, cũng sẽ khiến hai tên biếи ŧɦái kia chịu trừng phạt, bây giờ Tưởng Mật chết rồi, trong tám năm nay không biết hai vợ chồng kia đã ngược đãi biết bao nhiêu đứa trẻ vô tội nữa."
"Mỗi lần nhìn thấy những lời thánh mẫu kiểu này đều khiến tôi hoài nghi không hiểu sao tư duy của con người lại có thể kém nhau xa như thế."
Sự xuất hiện của những bình luận thánh mẫu và ràng buộc đạo đức khiến phòng phát sóng trực tiếp lập tức nổi lên sóng gió.
Trong thế giới thực tế ảo.
Tống Sư Yểu đi tới ngồi xuống chiếc đu dây, chậm rãi đong đưa, lá vàng mùa thu rơi lả tả, khiến bóng người in trên mặt đất nhuộm thêm màu cô độc.
Tưởng Mật thế nào rồi? Mặc dù không biết cụ thể thế nào nhưng với tư cách là một người đã bị out trước khi phát sóng trực tiếp bắt đầu, có lẽ cô ta sẽ cắn ngược lại cô, nói cô lòng dạ khó lường, dẫn hướng dư luận, khả năng này rất lớn, vì vậy rất có thể trong tập này khán giả sẽ dùng lăng kính ác độc để nhìn nhận về cô.
Đương nhiên cũng có một chút khả năng xuất hiện tình huống có lợi cho cô, ví dụ như có một vài người lợi hại gì đó ra tay giúp đỡ, để phần ghi hình được chiếu trước khi phát sóng trực tiếp.
Nhưng khả năng này rất nhỏ, đương nhiên cô không thể gửi gắm hy vọng vào khả năng này được.
Vì vậy, có một số chuyện cần phải xử lý gọn gẽ một chút thì mới có thể bắt đầu tiến vào giai đoạn tiếp theo. Ngón tay Tống Sư Yểu khẽ vân vê trên sợi dây thừng.
Lúc này, cửa cô nhi viện bị đẩy ra, Tống Sư Yểu ngẩng đầu, mắt đối mắt với một người đàn ông thân hình cao lớn, khuôn mặt anh tuấn.
Hai người đều sửng sốt.
"Chào cô." Người đàn ông lập tức lên tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!