"Cậu hai Trần quen thói bạo hành, vợ ông ta đã bị đánh chết, mẹ không thể gả cho ông ta được." Cô không quan tâm đến sự sống chết của Liễu Diệm, nhưng bây giờ cô chỉ mới mười tuổi nên bắt buộc phải đi theo bà ta. Cho dù cô có chạy trốn thì cũng vô dụng, vì chỉ cần họ báo cảnh sát thì dù cô có từ chối như thế nào đi chăng nữa cảnh sát vẫn sẽ bắt cô về cạnh Liễu Diệm.
Tổ chương trình đã thiết kế một hoàn cảnh sống vô cùng khắc nghiệt cho cô. Người dân trong thôn này cũng không hẳn là người xấu nhưng chắc chắn không tốt đẹp gì. Họ lạnh lùng và cay nghiệt, không có chút lòng thương hại nào với mẹ góa con côi, thậm chí còn muốn lợi dụng họ để kiếm chút lợi ích cho bản thân mình.
Vậy nên cô sẽ không nhận được bất kỳ sự giúp đỡ nào từ bọn họ.
Liễu Diệm sợ hãi xoa cánh tay: "Nhưng chúng ta lấy đâu ra tiền đây?"
Tống Thư Yểu nhìn Liễu Diệm, ánh mắt lạnh lùng và lên án của cô khiến bà ta hơi chột dạ.
Mặc dù tiền trong nhà đã bồi thường hết cho người ta nhưng vẫn chưa đến mức phải bán đồ đạc trong nhà. Tống Thư Yểu ngồi trên ghế sofa rồi mở TV lên.
Trên TV đang chiếu chương trình giải trí "Tôi là người thắng cuộc", đây là một gameshow tri thức. Người chơi trong chương trình sẽ trả lời câu hỏi theo hình thức cá nhân hoặc đối chiến. Không hạn chế tuổi tác, nghề nghiệp, chỉ cần báo danh thì sẽ có thể tham gia, giải thưởng tăng lên theo từng tập.
Tống Thư Yểu tập trung xem.
Trước khi vào tù, cô chính là học sinh ưu tú của thủ đô và còn là thủ khoa kỳ thi đại học năm đó. Mặc dù cô học ban tự nhiên nhưng lại rất thích đọc sách từ thiên văn cho đến địa lý. Vậy nên cô biết được rất nhiều phong tục tập quán của các quốc gia khác và những kiến thức mà người khác ít biết. Bạn học đều gọi cô là "bách khoa toàn thư sống." Hầu như cô trả lời được hết những câu hỏi của mọi người.
Bây giờ ký ức của cô không bị che giấu nữa nên những tri thức này đã trở về trong đầu cô.
Trong nháy mắt, Tống Thư Yểu đã có một kế hoạch rõ ràng.
Cô đứng dậy đi vào phòng bếp.
Lúc này Liễu Diệm đang vừa khóc vừa nấu cơm.
Tống Thư Yểu: "Mẹ, đừng khóc nữa, con nghĩ ra cách rồi."
Liễu Diệm không hiểu cô nói gì, bà ta tủi thân nhìn cô: "Cách gì?"
"Mẹ chuẩn bị chứng minh thư và thẻ ngân hàng đi, sau đó thu dọn đồ đạc, chúng ta sẽ đi xa một chuyến." Tống Thư Yểu nói.
Trên người Tống Thư Yểu bây giờ khiến người ta có cảm giác không thể phản bác lại lệnh của cô, một là một, hai là hai. Vậy nên dù Liễu Diệm rất tủi thân nhưng vẫn vô thức nghe theo lời cô nói.
"Mẹ còn bao nhiêu tiền?" Tống Thư Yểu hỏi.
Liễu Diệm lắp bắp: "Tầm hơn một nghìn…"
Đúng là nghèo túng.
"Đưa hết cho con đi."
Càng kéo dài càng dễ gặp rắc rối. Nếu Liễu Quốc Khánh biết họ chuẩn bị đi xa, ông ta nhất định sẽ nghĩ đủ cách giữ họ lại để đề phòng phong bì sắp đến tay rồi còn mất. Vậy nên Tống Thư Yểu nói đi là đi, không cho người khác có cơ hội ngăn cản.
Tống Thư Yểu dùng chiếc xe ba gác chạy bằng điện của nhà cô để chở Liễu Diệm đến bến xe mua vé.
Bến xe có rất nhiều người qua lại, Liễu Diệm còn rất bắt mắt nên thỉnh thoảng lại có người nhìn hai người.
Tống Thư Yểu căng thẳng đến mức cảm thấy thời gian chờ xe cứ như trở nên lâu hơn vậy.
Liệu hai người có thể thuận lợi rời đi không? Người bên kia vừa nhìn bọn họ vừa gọi điện thoại, có phải nhận ra bọn hộ nên muốn báo tin cho ai đó không?
Lúc này xe đã đến, Tống Thư Yểu bình tĩnh dẫn Liễu Diệm lên xe.
Cho đến khi chiếc xe chầm chậm rời khỏi đây, cơ bắp đang căng cứng của Tống Thư Yểu mới từ từ thả lỏng.
Trên xe buýt, Tống Thư Yểu và Liễu Diệm ngồi ở hàng ghế sau, có một bà cô mắt tam giác cứ nhìn hai người bọn họ mãi, còn chú ý đến túi quần áo mà họ mang theo. Đôi mắt ấy như hiện lên vẻ hóng hớt, bà ta lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.
Bà ta nhỏ giọng nói: "… Còn là ai được nữa, chính là con hồ ly tinh trong làng chúng ta dẫn con nhóc con của cô ta vào thành phố rồi… Cả nhà đều ở trong thôn, bà nói cô ta đi nhờ vả ai được chứ. Tôi thấy nói không chừng là đi gặp người tình đấy. Loại người này vừa nhìn là biết không phải người an phận, cũng không biết đã cắm bao nhiêu cái sừng cho chồng rồi nữa…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!