Bình luận trên màn hình đầy những tiếng kêu bất an của khán giả.
"A a a a a a a a tôi có dự cảm chẳng lành."
"Sao Nhậm Gia Kỳ lại đưa Tống Sư Yểu đi làm nhiệm vụ, thả cô ấy ở ven đường không được sao?"
"??? Ekip chương trình rác rưởi sẽ không để Nhậm Gia Kỳ bị xuyên đấy chứ?"
"Chuyện gì cũng không làm được, hoàn toàn không thể khiến người bị phán xét chịu tra tấn linh hồn, chỉ có thể dựa vào hết NPC này tới NPC khác? Ekip chương trình cò hèn quá không vậy?"
"Nhậm Gia Kỳ trông có vẻ lạ lạ, Yểu Yểu cẩn thận nhé!"
"Các người điên hết rồi à? Muốn ekip chương trình nương tay với một tên tội phạm gϊếŧ người sao? Loại gϊếŧ người này, dùng thủ đoạn nào với cô ta mà chả được!"
Sự bất an trong lòng Giang Bạch Kỳ càng thêm mãnh liệt, nhưng thời gian Tống Sư Yểu và Nhậm Gia Kỳ rời đi vẫn chưa được nửa tiếng, nếu mới được một lát anh đã chạy tới làm phiền thì có phải quá bám người đến mức phiền phức không? Nhậm Gia Kỳ là bạn của Tống Sư Yểu, có lẽ cô có chuyện muốn nói với anh ấy, anh không thể ép cô đến nỗi không có không gian riêng tư được…
Nghĩ vậy, Giang Bạch Kỳ bèn kiềm chế bản thân, nhưng cảm giác bực bội trong lòng lại bị Giang Bạch Lạc đào lên.
Giang Bạch Lạc cẩn thận than vãn: "Anh, không phải đàn chị ra ngoài với cảnh sát sao? Ngay cả cảnh sát mà anh cũng không yêu tâm sao?" Tính chiếm hữu quá mạnh rồi đấy, biếи ŧɦái biếи ŧɦái.
Giang Bạch Kỳ không nói gì, đúng, sao anh lại bất an như vậy? Nhậm Gia Kỳ là người mà Tống Sư Yểu tin tưởng, còn là cảnh sát nổi tiếng, anh không có lý do gì để bất an, cứ như Tống Sư Yểu sẽ phải chịu tổn thương gì vậy.
Trong lòng Giang Bạch Lạc đố kỵ với Giang Bạch Kỳ, nghĩ rồi lại không nhịn được mà lẩm bẩm: "Từ khi ở bên cạnh đàn chị, anh cứ như biến thành một người khác vậy, suýt nữa thì không nhận ra luôn…" Đương nhiên, thay đổi này là tốt, chính vì vậy nên mới khiến người ta đố kỵ.
Như biến thành một người khác…
Trong đầu Giang Bạch Kỳ lóe lên một tia chớp, cả người ngây ra tại chỗ, sau đó xông lên lầu. Biến thành một người khác… Tống Sư Yểu từng nói, những người đó, những người đột nhiên nhằm vào cô, đã từng rất yêu quý, rất nhiệt tình với cô, chỉ là đột nhiên một ngày nào đó như biến thành một người khác.
Thế Nhậm Gia Kỳ thì sao? Anh ấy có khả năng đột nhiên cũng đột nhiên thay đổi như vậy không? Trong đầu hiện lên cảnh tượng khuôn mặt Nhậm Gia Kỳ trở nên vặn vẹo như quỷ, cảm giác sợ hãi mãnh liệt khiến cả người Giang Bạch Kỳ cứng đờ.
Giang Bạch Kỳ lấy bọ hung ra, nhưng khi nhìn thấy chuồn chuồn ở trên bàn lại như sét đánh ngang tai, đúng rồi, thời gian này họ luôn ở bên nhau nên không dùng tới chuồn chuồn, thế nên… khi Tống Sư Yểu ra ngoài, hoàn toàn không mang nó theo, hiện giờ anh không thể định vị được Tống Sư Yểu.
Anh nhanh chóng nghĩ cách, không thể định vị Tống Sư Yểu, vậy thì định vị Nhậm Gia Kỳ. Một năm trước, hệ thống cảnh sát đã thêm chức năng theo dõi định vị vào xe cảnh sát, mỗi chiếc xe cảnh sát đều được gắn chip định vị bên trong, anh chỉ cần xâm nhập hệ thống là có thể xác định được vị trí hiện tại của chiếc xe mà Nhậm Gia Kỳ lái.
…
Trên đường, Nhậm Gia Kỳ lại nhận một cuộc điện thoại, cuộc điện thoại này khiến vẻ mặt anh ấy càng thêm nghiêm trọng, anh ấy nhìn Tống Sư Yểu: "Anh vốn định sau khi làm xong chuyện thì nói chuyện, nhưng hiện giờ tình hình thay đổi, sẽ phải kéo dài tới rất muộn, cũng khá nguy hiểm, anh thả em xuống, em gọi điện cho bạn trai em bảo cậu ta tới đón em nhé."
"Vâng."
Nhậm Gia Kỳ dừng xe ở ven đường, để Tống Sư Yểu xuống xe.
"Hơ? Vu oan cho ekip chương trình rồi sao?"
"Nhậm Gia Kỳ không bị xuyên à?"
"Nhưng thả con gái nhà người ta xuống nơi như thế này cũng đâu tốt lành gì."
"Rốt cuộc anh ta có bị xuyên hay không thế?"
Nhậm Gia Kỳ dặn dò: "Em tự mình cẩn thận chút nhé, bên kia có một trạm xăng, em tới đó đợi tên nhóc kia đi."
"Vâng."
Nhậm Gia Kỳ nhanh chóng lái xe rời đi.
Tống Sư Yểu nhìn về hướng Nhậm Gia Kỳ chỉ, một lát sau, cô cất bước đi tới, rẽ vào một phía liền nhìn thấy trạm xăng như Nhậm Gia Kỳ nói. Trạm xăng trông có vẻ rất vắng vẻ, ánh đèn mờ ảo, một tiệm tạp hóa rất nhỏ, xung quanh rất ít người, đi thêm một đoạn còn có một cây cầu nhỏ, có thể loáng thoáng nghe được tiếng nước chảy.
Nhưng đứng ở ven đường cũng không được, tới trạm xăng kia là lựa chọn duy nhất, Tống Sư Yểu đi tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!