Chương 14: (Vô Đề)

32.

Lý Dự biết ta không phải kẻ chịu nuốt giận, khi rời khu rừng săn đã đặc biệt nhắc nhở ta đừng nói cho ai chuyện hôm nay.

Ta khó hiểu:

"Ngươi không nói, bọn họ nhất định sẽ được đằng chân lấn đằng đầu, lần sau sợ rằng không chỉ dừng ở vết thương thế này nữa."

"Ta biết. Nhưng ta phải tìm cơ hội thích hợp mới có thể nói ra."

Hắn đặt lại d.a. o găm vào tay ta:

"Ta sẽ không sao đâu, tin ta đi."

Khi Lý Dự nói "tin ta", ta bỗng nhớ lại ngày đại tỷ cầm thương tua đỏ vào cung cứu phụ thân, nhị hoàng tử cũng từng nói với nàng câu y hệt như thế.

Sau khi về Nhạc phủ, tam hoàng tử sai người đến hỏi sao hôm đó ta lại biến mất. Ta chỉ nói là thấy săn b.ắ. n không thú vị nên đã rút sớm, cùng đám tiểu thư quan gia ra ngoài thưởng trà, du xuân.

Ta biết hắn không tin, nhưng chẳng còn liên quan đến ta nữa. Từ lúc tận mắt nhìn thấy bộ mặt thật của hắn, ta đã không muốn gặp lại.

Lý Dự bảo đợi khi vết thương lành sẽ dẫn ta đi gặp Từ tướng quân, để ta được vào quân doanh. Đến lúc đó, tam hoàng tử hay hôn ước gì, tất cả đều không còn can hệ.

Nhưng còn chưa kịp đợi Lý Dự khỏi hẳn, tam hoàng tử đã đến báo một tin như sét đánh: phụ thân ta được khôi phục chức vị, chẳng bao lâu nữa sẽ trở lại kinh thành.

Ta còn chưa kịp bỏ trốn, phụ thân đã về kinh, ta biết làm sao đây…

Ta nhờ người gửi lời cho Lý Dự, muốn bàn bạc đối sách, nhưng mãi không nhận được hồi âm.

Ngựa xe của phụ thân sắp vào kinh, ta sốt ruột cách vài hôm lại phái người ra cửa thành dòm ngó, hy vọng gặp được A Bố, nhưng vẫn vô ích.

Lý Dự như biến mất trong cung, ta tìm thế nào cũng không ra. Cuối cùng, một thị vệ bên cạnh Tiểu Cửu Nhi lén ra ngoài mới mang tin cho ta: Lý Dự vì chuyện săn b.ắ. n mà bị Hoàng thượng phạt tới Tông phủ kiểm điểm, gần đây mới trở về cung. Hoàng thượng dường như muốn phái hắn đi biên cương lập công chuộc tội.

"Ngày đó, tứ hoàng tử vì sao lại bị trách phạt?"

Rõ ràng hôm đó hắn là người bị thương, đáng trách phạt phải là tam hoàng tử mới đúng.

"Tiểu nhân nghe nói… hôm đó, tứ hoàng tử bí mật gặp Từ tướng quân, ý… ý đồ mưu phản."

Từ tướng quân? Đó chính là người hắn định tiến cử ta gặp… sao giờ lại thành ý đồ mưu phản?

Ta hỏi:

"Ngươi nói tứ hoàng tử sẽ đi biên cương lập công, nghĩa là sao?"

"Gần đây man tộc Bắc Địch thường xuyên quấy nhiễu biên giới, thương đoàn qua lại khốn khổ trăm bề. Hoàng thượng phái tứ hoàng tử tới trấn áp loạn tặc, bảo vệ con đường buôn bán."

"Triều đình bao nhiêu tướng quân, phái ai đi chẳng được, vì sao lại bắt một hoàng tử đến biên cương chịu khổ? Hơn nữa hắn chưa cưới vợ, chưa có phong địa, việc này từ xưa chưa từng có."

Nghe ta nói, tên thị vệ lập tức quỳ xuống, run run đáp:

"Chuyện triều chính, tiểu nhân không dám vọng ngôn. Chỉ biết đây là kết quả sau khi tam hoàng tử bàn bạc với Hoàng thượng."

33.

Lại là Cận Vương!

Hắn hại Lý Dự bị thương, còn bị nhốt vào Tông phủ vẫn chưa đủ, giờ lại muốn đẩy chàng ra biên ải.

Lý Dự vốn là người không hay tính toán, kiểu người "nuốt m.á. u nuốt đau, gãy răng còn nuốt xuống bụng", hắn gửi cho ta một bức thư, bảo ta đừng quá lo lắng. Họa phúc khó lường, họa đến chưa chắc đã là chuyện xấu. Hắn còn nói, chờ đến khi lập được chiến công, sẽ lập tức đón ta về dưới trướng, đến khi ấy ta chẳng cần vất vả giả nam nhân để nhập doanh nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!