Bòn còn một fanfic viết về tình yêu giữa cha nuôi và con nuôi. Thụ mồ côi được công nhận nuôi từ nhỏ, sau biến cố thụ ra nước ngoài 12 năm rồi quay về. Lúc này công đã 36t, thụ mới 18t, chuyện tình cha con nuôi thất lạc bắt đầu ~ . 🥲 Bòn đang cân nhắc có nên viết lại theo hình tượng VKook không. 🙄 Chắc ELF cạo đầu Bòn. Fic đó khá thú vị vì đứa nhỏ ỷ đẹp đi quyến rũ cha nuôi của mình.
Thật ra nói về fic HaeHyuk "thương hiệu" Au Bòn, thì chính là Fic ĐẤT LẠNH. Đây là hệ liệt cổ trang và Bòn cũng đã in ficbook. 😍 Fic này dành riêng cho HaeHyuk . Đó là kỷ niệm của tuổi thanh xuân. Bòn giới thiệu bạn nào đọc được HaeHyuk thì ủng hộ nha. Fic này không thể chuyển ver được.
Kể sơ, là hệ liệt nên Bòn viết đến 2 đời. Đời cha mẹ tên là "Tình yêu lãnh chúa", đời hai đứa con là "Đất lạnh".
"Tình yêu lãnh chúa" nói về cuộc tình của cha mẹ thụ, đến với nhau và sinh ra thụ. Cuối cùng bị mất nước, thụ thành Hoàng tử vong quốc.
"Đất lạnh" thì nói về thụ đã lớn lên, gặp được công bấy giờ là Thái tử nước sở tại (Cha của công chiếm lãnh thổ cha của thụ). Mối thù khiến hai người đối đầu nhau. Công yêu thụ đến mức âm thầm cho thụ phục quốc luôn. Khi thụ hiểu ra thì công đã bị tổn thương rất nhiều. Cuối cùng là HE rất đẹp.
Fic này đan xen yếu tố cung cấm, chiến tranh lãnh thổ của 2 nước, và một chút kiếm hiệp ~ Là sinh tử văn.
(Cảnh bìa *chỉ chỉ xuống ảnh* được vẽ lại cảnh hai người gặp nhau lần cuối trước ngày thụ khởi binh đòi lại lãnh thổ)
Trailer (Bòn rất thích bản nhạc này, vừa bi hùng, vừa sầu thảm, rất hợp nội dung fic):
Bòn còn Trailer phần 2 nữa mà bị Youtube xóa rồi. Hồi đó mấy k view cơ, bị xóa bay màu tài khoản phải post lại. Đau lòng. Thời đó Super Junior cũng đình đám như BTS bây giờ.
Cũng 7-8 năm rồi, hoài niệm ghê. Có bạn nào từng theo Bòn từ Đất lạnh đến đây không vậy? =))) Chúng ta nhận mặt cố nhân nào ~
...
À, đừng hỏi Bòn Gào thét vô vọng. Vẫn đang viết nhé, hố quá trời lấp không được nè. Lấp chỗ này nó lòi chỗ kia, thảm lắm...
~ CÁI BÓNG PHÍA SAU ~
Tác giả: Bòn
..//..
Sau khi trút hết nỗi lòng bên cạnh ngôi mộ lạnh lẽo của người mẹ khổ hạnh, JungKook chỉ biết thẩn thờ nhìn vào bức ảnh hiền dịu của bà. Có những con người ngàn năm luân hồi chuyển kiếp, vậy ngàn năm sau mẹ cậu có thể một lần nữa được sống trên cõi trần? Nếu ngày đó xảy ra, JungKook cũng muốn được luân hồi để bồi đắp tất cả những gì bà phải hy sinh cho cậu. Bây giờ JungKook mới cảm thấy yêu thương bà biết bao nhiêu và ân hận biết bao nhiêu khi không hiểu về mẹ sớm hơn.
- Hơ hơ ~...
Giữa chốn hoang vu bất ngờ cất lên tiếng tỉ tê. JungKook giật mình với những âm thanh quen thuộc phảng phất, cậu đứng bật dậy ngó dáo dát xung quanh. Trời đã về đêm nên khu mộ hoàn toàn đìu hiu hoang vắng. Gió vi vu như rít gọi âm hồn. JungKook đảo mắt một vòng qua tứ phía, tất cả chỉ là một màu đen ảm đạm thê lương.
- Hơ ~ ưm... hơ...
Âm thanh thật sự rất gần, JungKook quay phắt ra sau lưng, trừng mắt nhìn vào khoảng không vô định. Cậu không lầm. Đó là âm thanh rên rĩ của bọn Thây ma. Rõ ràng là bọn chúng đang lảng vảng đâu đây với một số lượng không nhỏ.
- Các ngươi dám theo dõi ta?
JungKook cứng giọng quát, cố tỏ ra tức giận để che đi cái bồn chồn lo lắng. Vì không phải Thây ma nào cũng dưới quyền cai trị của Kim TaeHyung. Cậu đã từng đối diện một lần với đám Thây ma của NamJin, âm sắc hung bạo lừ đừ đó thật sự rợn người mỗi khi nghĩ đến.
Đáp lại JungKook vẫn là những tiếng rên rĩ kéo dài, tuyệt nhiên chẳng thấy bóng dáng con Thây ma nào cả. Bóng đêm vẫn chỉ là bóng đêm. Hoang vắng chỉ hoài là hoang vắng.
JungKook linh cảm nơi này chẳng thể ở lâu được nữa, vội vàng quay trở lại xe.
Chiếc Porcher vẫn im lìm đậu trước cổng nghĩa trang, hiện lên màu xanh ảm đạm như ánh trăng hiện tại.
Một cảm giác bất an như bị theo dõi, bàn tay JungKook chần chừ khi mở cửa xe. Cậu thật sự quá khó chịu với thứ xúc cảm này, cứ như hàng vạn con ngươi u ám đang chăm chú quan sát mọi hành động của mình.
JungKook nhanh chóng bước vào xe, đóng rầm cửa lại. Miệng thở dốc nặng nề, căng thẳng cực độ. Cậu nuốt khan giọt nước miếng rồi khởi động máy. Tiếng rì rì vang lên giữa trời đêm lại kì dị kèm theo một thanh âm trầm đục. JungKook ớn lạnh toàn thân từ từ đưa ánh mắt liếc nhìn lên kiếng chiếu hậu.
Thình lình gương mặt xanh lè nhớt nhác hiện lên ngay tại đó.
JungKook giật bắn mình, bật cả người dậy, quay lại nhìn trừng trừng vào con Thây ma. Nó đang thù lù ngồi ngay dãy ghế sau, lồ lộ đôi mắt trắng dã nhìn lại cậu.
- ... SongLin? – JungKook thở hắc ra nhẹ nhõm khi nhận ra con Thây ma hầu cận. Sau đó thì trút giận liền:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!