Bàn tay đang cầm dĩa của Phương Chính Hạo chợt cứng đờ, anh giữ nguyên tư thế đó mười mấy giây mới kịp phản ứng.
Em nói gì cơ?
"Em nói là em đồng ý."
Phương Chính Hạo lập tức đặt dĩa táo xuống, hai tay cầm lấy tay Tần Gia Mộc.
"Không được đổi ý đâu đấy!"
Tần Gia Mộc nghĩ: Tự nhiên thấy hối hận rồi nhaa!!
Thế nhưng cậu chỉ nghĩ thôi chứ không nói gì.
Phương Chính Hạo hiểu im lặng là ngầm đồng ý, anh liền ôm chặt cậu vào lòng.
Ôm được một lúc thì Tần Gia Mộc thấy hơi khó thở, cậu vỗ vỗ tay anh.
"Ờm, anh, buông ra trước được không?"
Phương Chính Hạo cũng ý thức được mình ôm chặt quá, nên anh vội buông người ra.
Thấy vẻ mặt của anh, tự nhiên Tần Gia Mộc rất muốn cười.
Anh vui lắm hả?
Phương Chính Hạo cười:
"Ừ, rất rất rất vui luôn, thích em bao nhiêu năm như thế, cuối cùng cũng được em chấp thuận."
Tần Gia Mộc sửng sốt.
"Thích em bao nhiêu năm á?"
Phương Chính Hạo nói:
"Thực ra anh cũng không nhớ rõ là bao nhiêu năm nữa, chỉ biết là từ rất lâu rồi, anh đã lỡ rung động với bé con nhà hàng xóm."
Tần Gia Mộc chợt đỏ mặt, một phần vì Phương Chính Hạo gọi cậu là bé con, một phần là vì không ngờ anh thích cậu lâu như vậy rồi mà cậu không biết gì hết.
Tự dưng cậu thấy thiệt cho anh quá!
Phương Chính Hạo lại ôm mặt cậu, nhìn cậu rất dịu dàng.
"Đừng nghĩ nhiều, chỉ cần em đồng ý ở bên anh là được."
Ỏ, tim cậu sắp nhũn thành nước rồi.
Tần Gia Mộc nhanh chóng chuyển chủ đề, nhanh tay cầm dĩa táo ban nãy lên đút cho Phương Chính Hạo.
Anh vừa ăn vừa ngồi ngây ngốc nhìn cậu.
Ăn trưa xong, Phương Chính Hạo dù không nỡ vẫn đưa người về nhà vì anh còn qua công ty xử lí công việc.
Trước khi Tần Gia Mộc xuống xe, anh muốn chụp một bức hình hai người đan tay nhau để kỉ niệm ngày hai người yêu nhau.
Kết quả là tối hôm đó, Tần Gia Mộc thấy Phương Chính Hạo up bức ảnh đó, cap là: Ngày đầu tiên.
Đây là muốn cho cả thế giới biết cậu đào hoa có đúng không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!