Chương 30: (Vô Đề)

Tả Đô đốc lập đại công, vốn dĩ văn thần sợ võ tướng từ đó mà lên ngôi, trở thành một thế lực khó áp chế.

Bây giờ, trong lúc chúc mừng, bọn họ cố tình chen vào vài câu đầy ý vị sâu xa:

"Tả Đô đốc anh dũng phi phàm, nghe nói Huệ Quý phi nương nương cũng vô cùng có khí phách, e rằng ngay cả Hoàng hậu nương nương cũng khó bì kịp."

Hồng Trần Vô Định

Lại có đại thần cảm thán:

"Tả Đô đốc công trạng hiển hách, đáng tiếc Huệ Quý phi hôm nay không có mặt, nếu không, cha con hai người thật rạng danh bốn bể."

Chỉ ít lâu sau khi yến tiệc kết thúc, Bảo Quốc công liền "tái phát vết thương cũ", ông ta và trưởng tử cùng nhau giao nộp toàn bộ binh quyền.

Một thời gian sau, Huệ Quý phi "bạo bệnh mà mất", Tần Duệ tỏ ra vô cùng đau buồn, còn đặc biệt ra lệnh an táng nàng ta trong lăng tẩm của các phi tần.

Lãnh cung lại có thêm một vị phi tử vô danh, không bị ngược đãi, ăn mặc chi tiêu vẫn còn tạm ổn.

Ta đã đến xem Huệ Quý phi, nàng ta chẳng có chỗ nào xứng với chữ "Huệ" (thông minh).

Chỉ là, sau khi vào lãnh cung, nàng ta dường như đã có một chút đầu óc.

"Hoàng hậu nương nương, thần thiếp từng thấy phụ thân thuần ngựa, đều là từng chút một dụ nó vào chuồng, sau đó mới đeo dây cương. Thật ra, thần thiếp vốn không có dã tâm lớn đến thế, chỉ muốn làm một phi tử, được hoàng thượng sủng ái một chút. Là các người dụ thần thiếp bước vào chuồng, rồi lại siết chặt dây cương."

Huệ Quý phi ngồi đó, toàn thân đã trở nên xám xịt, ảm đạm.

Nàng ta vốn dĩ không quá xinh đẹp, bây giờ lại càng lụi tàn.

"Hoàng thượng nể mặt phụ thân ngươi, tất nhiên sẽ phong ngươi làm phi tử, còn có thể sinh cho ngươi một đứa con. Biết đâu, còn có thể lập con ngươi làm thái tử."

Điều kiện tiên quyết là, Tả Đô đốc và Huệ Quý phi cha con bọn họ phải đủ ngoan ngoãn, đủ nghe lời.

Huệ Quý phi cắn môi nói:

"Nếu hoàng thượng không thích thần thiếp như vậy, tại sao không sai người nói với thần thiếp, rằng người thích kiểu gì, thần thiếp nhất định sẽ học theo. Thần thiếp cũng sẽ để phụ thân càng trung thành tận tâm với người hơn, thần thiếp..."

Trên mặt nàng ta tràn đầy oan ức.

Lúc nhập cung, người nhà chỉ nói với nàng ta rằng, không cần lo bị bắt nạt, hoàng thượng nhất định sẽ đối xử tốt với nàng ta.

"Nhưng hoàng thượng đâu có đối xử tốt với thần thiếp."

Huệ Quý phi bật khóc.

"Đối đãi với ngươi không tốt sao? Ngươi gây ra bao nhiêu chuyện rắc rối, hoàng thượng vẫn chỉ thờ ơ xử lý thôi đấy."

Ta cười nói.

Nàng ta run rẩy một chút:

"Người nói sai rồi, đây không phải là đối đãi tốt..."

Người này cũng chưa đến nỗi ngu ngốc hoàn toàn.

Nhưng thì sao chứ, đã đến nước này rồi, nước đổ khó hốt lại.

"Phụ thân nói, người có thể giúp thần thiếp thực hiện giấc mộng..."

Tả Đô đốc không sai, ông ta đã hoàn thành giấc mộng của con gái mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!