Chương 9: (Vô Đề)

Vẻ mặt của Lục Thời Minh khiến Hạ Hoài không hiểu sao cảm thấy quái lạ, cậu cũng không nghĩ nhiều, nhìn bạn học cũ đứng bên ngoài, tươi cười chào hỏi:

"Sao anh lại tới đây, anh Vũ?"

Tình cảm trước đây Hạ Hoài đã sớm buông bỏ rồi, bạn học nhiều năm như vậy, so với trở thành quan hệ người yêu, làm huynh đệ tốt với anh Vũ vẫn là thích hợp nhất.

Vũ ca là tuýp người mang đến cảm giác sáng sủa, tỏa nắng, tính cách rất phóng khoáng,

"Tiểu Hoài lâu rồi không gặp, vừa vặn chuyến này tới đây công tác, chợt nghĩ tới em đang làm việc ở đây, anh muốn đem tới bất ngờ cho em, anh còn mang trái cây nữa nè."

Hạ Hoài mỉm cười nhìn y,

"Vào đi vào đi, khách khí như vậy, tới chơi thì tới còn mang quà."

Khi mời Vũ ca vào nhà, Lục Thời Minh cũng đứng dậy bước tới.

Vũ ca: Đây là!

Hạ Hoài gãi gãi mặt,

"Bạn thuê nhà chung với em, rất đẹp trai phải không?"

Vũ ca gật đầu.

Công nhận.

Lại đối với Lục Thời Minh nói:

"Xin chào, tôi là bạn cùng phòng thời đại học của Hạ Hoài."

Lục Thời Minh vẻ mặt tự nhiên,

"Chào anh, Lục Thời Minh, đang ở chung với cậu ấy."

Một đoạn đối thoại hết sức bình thường, Hạ Hoài không biết vì sao mình có thể nghe được vài mùi vị lẫn trong đó.

Hạ Hoài cười cười,

"Hiếm khi ghé thăm, chúng ta cùng ăn cơm đi."

Vũ ca:

"Tốt quá, lâu lắm rồi không cùng nhau ăn cơm."

Hạ Hoài:

"Anh Lục cùng đi nha, hôm nay tôi mời."

Lục Thời Minh: Được.

35.

Ba người đơn giản hàn huyên vài câu, sau đó tính toán đi đến quán lẩu gần nhà, Hạ Hoài ngồi ở cửa ra vào xỏ giày, Vũ ca đứng bên ngoài, hai người đáp qua đáp lại nói chuyện phiếm.

Lục Thời Minh cầm lấy khăn quàng cổ trên ghế sô pha đưa cho Hạ Hoài, lặng lẽ xen vào chủ đề của hai người:

"Bên ngoài trời mưa, cậu nên choàng khăn vào tránh gió."

Hạ Hoài mang giày xong, vừa định duỗi tay nhận, liền thấy Lục Thời Minh nhanh hơn một bước đem khăn quấn trên cổ cậu, thuần thục tạo thành một nút thắt hoàn mỹ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!