Chương 44: Vất vả rồi

Chị Ngôn Ngôn, chị nghỉ ngơi "thật tốt" nhé

Trần Hi đưa Hứa Tịch Ngôn về đến tận phòng.

"Chị Ngôn Ngôn, còn cần em làm gì nữa không?"

"Không có, vất vả rồi."

"Vậy chị Ngôn Ngôn, chị nghỉ ngơi cho tốt nhé." Trần Hi cũng không rõ bản thân nghĩ gì, không hiểu sao lại nhấn giọng ở hai chữ "thật tốt".

Hứa Tịch Ngôn ngẩng đầu nhìn cô một cái.

Cuối cùng hàng mi dày lại cụp xuống, mang theo giọng mũi nửa vời: "Ừm."

******

Sau khi Trần Hi rời đi, Hứa Tịch Ngôn đi tắm trước.

Khi cởi quần âu, chiếc hộp nhỏ mà Trần Hi mua cho cô rơi ra từ túi quần, lặng lẽ đáp xuống tấm thảm mềm mại — Chưa bóc tem.

Dù sao trong phòng cũng chỉ có một mình cô, Hứa Tịch Ngôn cởi hết đồ, cứ thế đi vào phòng tắm.

Trước khi bước vào bồn tắm, cô tiến sát tắm gương lớn ở bồn rửa, nhìn vết hôn trên cổ do Văn Nhiễm để lại.

Chiếc hộp nhỏ mà Trần Hi mua cho cô vẫn chưa được bóc ra, nhưng điều đó không có nghĩa là chưa có chuyện gì xảy ra.

Tất cả đều đã xảy ra.

Sau cuộc trò chuyện về "lịch sự" ấy, Hứa Tịch Ngôn đã ngừng lại một chút.

Văn Nhiễm mở mắt, nhìn cô.

Hứa Tịch Ngôn: "Cái của mình... ở bên ngoài, trong túi quần âu."

Cô nói một từ tiếng Anh.

Văn Nhiễm khẽ chớp mắt.

Sau đó mở mắt ra, rõ ràng cả khuôn mặt và vành tai đỏ bừng như sắp bốc cháy, nhưng giọng nàng lại vô cùng bình tĩnh: "Dùng của mình đi, mình cũng mua rồi."

Hứa Tịch Ngôn liếc nhìn nàng một cái.

Nàng cắn môi dưới, giọng cực nhỏ: "Mình mua loại siêu mỏng."

Sau này, Hứa Tịch Ngôn đã nhiều lần tự hỏi vì sao mình lại không thể dứt ra khỏi Văn Nhiễm.

Vì Văn Nhiễm luôn khiến người ta phải kinh ngạc, khi bạn bị mê hoặc bởi vẻ ngoài dịu dàng của nàng, nàng luôn bộc lộ một khía cạnh mà bạn không bao giờ ngờ tới.

Ví dụ như lúc này, nàng chui ra khỏi tấm chăn mỏng, một tay chống người để kéo ngăn tủ đầu giường, Hứa Tịch Ngôn chỉ thấy được một bên vai nàng, cô mở miệng hỏi: "Mua lúc nào thế?"

Văn Nhiễm đưa cho cô một cái hộp, rồi nằm trở lại: "Trên đường tan làm về."

Hứa Tịch Ngôn mở hộp ra.

"Văn Nhiễm." Cô khẽ gọi một tiếng.

Văn Nhiễm như biết chính xác cô định nói gì: "Ừm."

Hàng mi lặng lẽ cụp xuống, giống như chậu hoa bạch đàm đặt trên bệ cửa sổ phòng ngủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!