Chương 30: Gặp lại

Hứa Tịch Ngôn khoác áo choàng tắm

Từ sau khi Văn Nhiễm trở về từ Bắc Thành, công việc và cuộc sống của nàng lại trở về quỹ đạo thường ngày.

Không biết có phải do tác động tâm lý hay không, nàng cảm thấy số lần bản thân nhớ đến Hứa Tịch Ngôn hình như đã ít đi đôi chút.

Chỉ là hôm ấy, bà chủ Hà Vu Già ghé thăm studio, mang theo trà sữa cho mọi người.

"Nhiễm Nhiễm, mau qua đây."

Văn Nhiễm mỉm cười bước tới: "Chị lại mang cho em hai ly nữa hả?"

Hà Vu Già khoác vai nàng: "Tất nhiên rồi. Nói ra thì, cái tên 「Studio Nốt Móc Đơn」 cũng là do em đặt ."

Trịnh Luyến là hiệu chỉnh viên mới vào năm nay, tò mò hỏi: "Sao lại là Nốt Móc Đơn?"

Hà Vu Già hất cằm về phía Văn Nhiễm: "Em hỏi cô ấy đi."

Văn Nhiễm cong môi: "Vì nốt móc đơn là nốt đặc biệt nhất."

Nó chỉ chiếm nửa nhịp.

Không giống nốt nốt tròn hoàn chỉnh, cũng không ngắn gọn như nốt 1/4 nhịp và nốt 1/8 nhịp.

*Chú thích một chút: Nốt móc đơn (eighth note) trong tiếng Trung là , nốt 1/8 nhịp là . Đều có số tám (), nhưng nốt móc đơn = 1/8 nhịp của nốt tròn = 1/2 nhịp của nốt đen. Còn nốt 1/8 nhịp (hay nốt móc ba) là tính theo nốt đen tức bằng 1/16 nốt tròn.

Nó giống như một vầng trăng khuyết.

Treo lơ lửng giữa không trung, khiến người ta luôn ghi nhớ sự không trọn vẹn của nó.

Giống như Hứa Tịch Ngôn từng xuất hiện trong tuổi thanh xuân của nàng, hai người từng ở rất gần nhau, nhưng nàng chưa bao giờ thật sự chạm tới được Hứa Tịch Ngôn.

Nhìn nốt móc đơn ấy, nàng liền nhớ đến Hứa Tịch Ngôn.

Trịnh Luyến nghe mà mơ hồ: "Thật là nghệ thuật, chỉ với dòng cảm nhận như vậy, thế mà bà chủ cũng dùng à?"

Hà Vu Già cười ha ha: "Tám tám là phát tài mà! Chị thấy con số tám này rất tốt nha!"

Mọi người đều cười rộ lên.

Khu Văn Hóa Sáng Tạo nằm quá xa, mỗi lần Hà Vu Già lái xe đến đây cũng không dễ dàng, nên cô cũng không vội về. Cô kết nối điện thoại với bộ sạc, ngồi lên sofa lười chơi game.

Bỗng bật dậy hét lớn một tiếng: "A!"

Hề Lộ giật mình: "Chị Già sao vậy? Chị bị điện giật hả?"

"Điện giật cái gì! Là Hứa Tịch Ngôn đó! Cô ấy sắp về nước lưu diễn rồi! A a a a!"

"Ai nói vậy?"

"Bạn chị làm trong ngành quản lý nghệ sĩ, nên biết trước thông tin."

"Vậy lúc đó chắc là săn vé điên cuồng luôn? Chị Già, bạn chị giúp tụi em đặt vé được không?"

Lúc đó Văn Nhiễm đang cầm bình tưới nước cho chậu lan thạch hộc trên bàn trà, tay nàng hơi run, vài giọt nước rơi lên mặt bàn, loang thành vòng tròn.

Nàng im lặng xách bình tưới, đi tưới hàng sen đá đặt bên bậu cửa sổ.

Hề Lộ gọi với theo từ sau lưng: "Nhiễm Nhiễm, đến lúc đó cậu có cần bạn chị Già giúp đặt vé không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!