Rõ ràng là mình ra ngoài gặp gái mà!
Hiện trường vang lên một trận reo hò, có một người hâm mộ ở hàng đầu mạnh dạn hỏi: "Hát chúc mừng sinh nhật ai vậy?"
Hứa Tịch Ngôn mỉm cười, một tay cầm micro đứng, dáng vẻ vừa phóng khoáng vừa xinh đẹp: "Không lẽ hôm nay vừa hay là sinh nhật của bạn à?"
Những người hâm mộ đồng loạt bật cười.
Ngay từ lần đầu tiên gặp Hứa Tịch Ngôn, Văn Nhiễm đã cảm thấy cô có một kiểu trưởng thành vượt quá tuổi tác, điều đó khiến vẻ quyến rũ của cô gần như rực rỡ chói mắt dù đang ở độ tuổi thiếu niên. Rất nhiều năm sau khi Văn Nhiễm gặp lại cô, nàng lại cảm thấy trên người cô có một sự ngây thơ kỳ lạ, đến mức hiếm thấy ở những người cùng trang lứa.
Mãi đến lúc ấy nàng mới hiểu, sự tương phản ấy vốn dĩ là vì Hứa Tịch Ngôn nằm ngoài quy luật của thời gian, không phát triển theo chuẩn mực thông thường.
Cô dựa vào thiên phú rực rỡ và nhan sắc nổi bật mà tung hoành thế gian, ngay cả thời gian cũng phải nhường đường cho cô.
Văn Nhiễm đứng ở hàng cuối cùng giữa nhóm người hâm mộ, nhìn ánh đèn trên sân khấu đột nhiên chuyển sang màu xanh dương như một phép màu. Khi ấy Hứa Tịch Ngôn chắc chắn không thể biết nàng rất thích màu xanh dương đâu nhỉ?
Hứa Tịch Ngôn trên sân khấu chắc chắn cũng không thể nhìn thấy nàng đâu nhỉ? Vậy bài hát chúc mừng sinh nhật này là hát cho ai?
Cách làm việc của Hứa Tịch Ngôn dường như luôn là như vậy, không có mục đích, vô cùng đơn giản.
Cô gật đầu ra hiệu với người chơi guitar và người chơi bass, Văn Nhiễm đứng ở phía sau chỉ lờ mờ thấy miệng người chơi guitar mấp máy, nhưng nghe không rõ anh ta nói gì.
Chắc anh ta nói: "Hát thật à?" Bởi vì người hâm mộ ở hàng đầu đều bật cười.
Hứa Tịch Ngôn cũng mỉm cười gật đầu.
Cô vịn một tay vào micro đứng, cổ chân xoay nhẹ một cách ngẫu nhiên. Chờ đợi người chơi guitar gảy lên hợp âm đầu tiên bằng miếng gảy đàn, Hứa Tịch Ngôn khẽ rủ mi, mở miệng: "Chúc cậu sinh nhật vui vẻ."
Văn Nhiễm nghĩ cô sẽ hát tiếng Anh. Nhưng không, cô hát tiếng Trung, cách phát âm lại hơi lai tiếng Anh, đầu lưỡi cong lại, điều đó khiến một bài hát sinh nhật ai cũng quen thuộc trở nên đặc biệt mềm mại và luyến lưu khi được cô hát ra.
Nếu việc cô chơi đàn có tính hình ảnh, thì khi cô hát lại mang đến cảm giác như đang kể chuyện.
Nhìn dáng cô đứng đó với một tay cầm lấy micro và khẽ ngâm nga, người ta sẽ có cảm giác cô đang hát cho một ai đó rất cụ thể, từng câu từng chữ đều đi thẳng vào lòng người.
Rất rất lâu sau này, Văn Nhiễm nhớ có một lần trong buổi tiệc cuối năm của studio chỉnh âm, cả nhóm chơi trò nói thật hay nhận thử thách trong quán bar. Đến lượt nàng, nàng chọn "nói thật".
Có người hỏi: "Quà sinh nhật lãng mạn nhất cô từng nhận được là gì?"
Văn Nhiễm gần như không cần suy nghĩ, mỉm cười nói: "Một bài hát chúc mừng sinh nhật."
Đồng nghiệp cười phá lên: "Một bài hát chúc mừng sinh nhật mà gọi là lãng mạn nhất á? Nhiễm Nhiễm cô dễ hài lòng quá rồi đấy."
Văn Nhiễm nghĩ, không phải dễ hài lòng đâu.
Người nói câu đó, chắc chắn chưa từng thấy Hứa Tịch Ngôn mười tám tuổi đứng trên sân khấu làm giọng ca chính của một ban nhạc.
Ánh đèn sân khấu màu xanh dương nhạt như sóng biển lướt qua hàng mi dày của cô, bài hát mừng sinh nhật được cô hát không hề vui tươi, thậm chí phảng phất chút buồn man mác, như thể cô là một người lữ hành tự do nhưng cô đơn, đang mời bạn nhảy vào làn sóng để cùng bước vào thế giới của cô.
Văn Nhiễm đương nhiên không kiêu ngạo đến mức cho rằng Hứa Tịch Ngôn thích nàng.
Hứa Tịch Ngôn chính là như vậy, bất kỳ cảm xúc nào trong cuộc sống cũng có thể được cô tùy ý rút ra làm chất liệu để tạo cảm hứng.
Hứa Tịch Ngôn cần bao nhiêu chất liệu để nuôi dưỡng cảm hứng ấy chứ?
Cô không chỉ chơi dương cầm giỏi, mà cả giọng hát cũng hay đến mức khiến người ta không ghen tị nổi.
Có thể người hâm mộ ở hàng đầu đứng gần Hứa Tịch Ngôn hơn, nhưng ánh đèn sân khấu màu xanh dương ấy là cơn mưa rải đều khắp nơi, giọng hát khàn khàn của Hứa Tịch Ngôn cũng vậy, giống như nước biển bốc hơi dưới ánh mặt trời rồi ngưng tụ thành mây, rồi lại rơi trở về vòng tay của biển.
Văn Nhiễm nhẹ nhàng đung đưa theo con sóng, bị cơn mưa màu xanh nhạt ấy thấm ướt khắp người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!