"Có phải là cậu viết không?"
Đào Mạn Tư cũng nhìn thấy Hứa Tịch Ngôn và Trâu Vũ Hằng, ngạc nhiên hỏi: "Trâu Vũ Hằng đến tìm Hứa Tịch Ngôn làm gì vậy? Hai người họ thân nhau sao?"
"Không biết." Xin lỗi bạn thân của mình, mình đã nói dối cậu nhiều lần như vậy.
Hai người tiếp tục bước tới, vậy nên không nhìn thấy khoảnh khắc Trâu Vũ Hằng trao thư cho Hứa Tịch Ngôn.
Đào Mạn Tư hỏi: "Cuối cùng cậu có giúp cậu ta viết thư tình không đó?"
"Không có mà." Nàng đã dặn Trâu Vũ Hằng phải giữ bí mật.
Lúc rửa tay, Đào Mạn Tư vẩy nước: "Trời ơi!"
"Sao vậy?"
"Cậu nói xem, người Trâu Vũ Hằng thích... chẳng lẽ là Hứa Tịch Ngôn? Cậu ta tới tìm Hứa Tịch Ngôn không phải để tỏ tình đấy chứ?"
"... Không biết."
"Trời ơi trời ơi," Đào Mạn Tư vẫn còn đang xúc động: "Nếu thật sự là thích Hứa Tịch Ngôn, thì gan của Trâu Vũ Hằng cũng lớn thiệt đó! Cậu nói xem còn ai dũng cảm như cậu ta không?"
Văn Nhiễm đứng bên nhỏ giọng nói: Có chứ.
Mình.
Khi hai người từ nhà vệ sinh đi về lớp, Hứa Tịch Ngôn và Trâu Vũ Hằng đã không còn đứng ở cửa sau lớp Năm nữa rồi.
Hiển nhiên, không chỉ các nàng chú ý đến điều đó, vừa về đến lớp đã có người hỏi Trâu Vũ Hằng: "Cậu tìm Hứa Tịch Ngôn làm gì vậy?"
"Liên quan gì đến cậu?"
"Không phải định tán người ta đấy chứ?"
"Đã bảo là liên quan gì đến cậu rồi mà."
Chắc mọi người cũng không ngờ rằng thật sự có người dám tỏ tình với Hứa Tịch Ngôn. Chuông vào tiết học vang lên, sự kiện này trôi qua trong tiếng cười hi hi ha ha.
Văn Nhiễm không ngờ Trâu Vũ Hằng lại nghiêm túc đến mức tìm nàng để kể chuyện này.
Nghỉ giữa tiết, anh ấy gọi Văn Nhiễm ra hành lang: "Cảm ơn cậu đã giúp mình viết thư. Mình nghĩ vẫn nên nói với cậu một tiếng, cậu ấy từ chối rồi."
Văn Nhiễm không biết nên nói gì: "Cậu đừng buồn."
Trâu Vũ Hằng cười cười: "Không buồn đâu, kết quả có thể đoán trước được rồi mà. Nhưng buồn cười lắm cậu biết không, lúc nãy mình đưa thư cho cậu ấy, cậu ấy sững người một chút, nhìn hai dòng rồi hỏi mình. Cậu biết cậu ấy hỏi gì không?"
"Gì cơ?"
"Cậu ấy hỏi mình, 'Không phải cậu đang quen với Văn Nhiễm sao?' Giọng điệu y như giáo viên chủ nhiệm ấy, không phải ngăn mình yêu sớm đâu, mà là ngăn mình bắt cá hai tay đó. Cậu ấy thật sự không có tí xíu cảm tình nào với mình."
"Cậu phủ nhận rồi chứ?" Tim Văn Nhiễm đập loạn.
"Tất nhiên là phủ nhận rồi." Trâu Vũ Hằng nhìn sắc mặt Văn Nhiễm, hơi tổn thương: "Này, mình cũng không tệ đến thế..."
Hai người quay lại lớp học. Không ai ngờ được, vào giờ nghỉ tiếp theo, Hứa Tịch Ngôn lại chủ động tìm Trâu Vũ Hằng.
Cả lớp giả vờ làm việc của mình, nhưng không biết bao nhiêu ánh mắt đổ dồn ra ngoài hành lang, trong đó có cả Văn Nhiễm đang giả vờ đọc 《Tri Âm Mạn Khách》*.
*: là tên tạp chí truyện tranh của Trung Quốc ra mắt năm 2006 và ngưng phát hành năm 2023, hiện tại là nền tản trực tuyến zymk. cn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!